Phần 21
2024-08-04 21:59:08
Tiếng lách cách ở dưới bếp đã đánh thức Trung mập tỉnh giấc sau một đêm ngủ chập chờn. Quay sang thấy Hải joh nằm bên cạnh vẫn ngủ say như chết, nó chợt nhớ lại chuyện đêm qua. Hình ảnh bà Nga cưỡi ngựa nhún mông điêu luyện trên người Hải vẫn còn hằn in trong đầu nó.
“Rõ ràng đó là sự thật. Chẳng nhẽ xem nhiều phim loạn luân quá nên nó đã có ham muốn với mẹ chăng?”
Suy nghĩ nhiều cũng chẳng giải quyết được gì, Trung nhẹ nhàng ngồi dậy với điện thoại để nhìn giờ.
“Đã 7h rồi cơ à?”
Trung mập đi xuống bếp nơi phát ra tiếng kêu làm nó tỉnh giấc. Một người đàn bà đẹp kiêu sa đang đứng hâm nóng thức ăn để ăn sáng không biết có người đang đứng ngắm trộm mình từ xa. Trung mập đứng im nín thở nhìn, người đàn bà trước mặt nó đẹp và quyến rũ quá. Có lẽ bà đang chuẩn bị đi làm nên trên người là bộ đồ công sở. Không một chút hở hang nhưng vẫn khiến bất cứ ai nhìn thấy đều phải thèm muốn. Chiếc áo sơ mi màu kem hơi bó làm nổi bật bộ ngực đồ sộ căng tràn nhựa sống. Vạt áo được sơ vin trong chiếc quần kaki màu vàng nhạt không có thắt lưng nhưng cực kỳ trẻ trung. Chiếc quần không quá rộng đủ để ôm gọn đôi chân dài quyến rũ và khoe khéo bộ mông nảy nở chưa có dấu hiệu sập xệ.
“Ước gì mình cũng có một người mẹ xinh đẹp như thế này. Hải ơi, sao mày sướng vậy?”
Bà Nga như linh cảm có người đang nhìn mình từ đằng sau, bà quay người lại thì thấy thằng Trung đang đứng ở đầu cửa. Biết nó chắc đang ngắm trộm mình, bà Nga chỉ nhoẻn miệng cười hỏi xã giao:
– Cháu dậy gì sớm vậy? Mới 7h thôi mà sao không ngủ tiếp đi.
Bị bắt quả tang, Trung mập đỏ mặt gãi đầu cười hề hề trả lời:
– Cháu phải đến câu lạc bộ bây giờ để báo cáo. Cô chuẩn bị đi làm à?
– Ừ, cô tranh thủ ăn bát cơm nguội rồi đi làm ngay.
Trung mập bỗng thấy thương người đàn bà này như mẹ mình, nó vội nói nhanh:
– Thôi cô đừng ăn cơm nguội nữa. Cháu mời cô đi ăn phở ngoài phố được không?
Bà Nga mỉm cười từ chối trước tấm lòng của thằng Trung:
– Cô ăn bát cơm là được rồi. Cô cảm ơn.
– Đằng nào cô cháu mình cũng phải đi. Tiện trên đường vào quán nào ăn luôn cũng được mà. Đợt tập trung vừa rồi tuy bị loại nhưng cháu cũng được nhà nước phụ cấp kha khá. Hôm nay cô cho phép cháu được vinh dự mời cô một bữa ăn sáng.
Thấy Trung mập có thiện ý và mời kinh quá nên bà Nga đành nhận lời. Khoảng 15 phút sau hai cô cháu mỗi người dắt một chiếc xe máy ra ngoài cổng rồi cùng nổ máy phóng đi.
Ngồi một góc trong một quán phở, Trung mập thích thú khi được ngắm khuôn mặt bà Nga ngồi ngay đối diện mình. Chưa một lần tán gái nhưng không hiểu từ đâu những từ mỹ miều cứ thế tuôn ra từ cửa miệng hòng lấy lòng người đàn bà đã có chồng con:
– Hơn một tháng không gặp mà sao cháu thấy cô khác quá. Xinh đẹp và quyến rũ hơn gấp nghìn lần. Chắc có ông nào để ý phải không?
Bà Nga cười nhẹ trên khóe môi, hai má ửng hồng, đôi mắt lườm yêu vừa mang vẻ e thẹn, vừa mang vẻ kiêu sa.
– Cô vẫn thế mà. Chắc cháu lâu không nhìn nên mới thấy khác.
– Chắc là vậy.
– Từ sáng mai cháu gọi thằng Hải đến lớp học văn hoá đi nhé. Dạo này nó lười đến lớp lắm.
– Vâng. Cô yên tâm. Cháu đã qua gọi thì nhất định nó phải đi rồi.
– Chiều nay cô sẽ mua món gì ngon ngon, cháu qua ăn cơm nhé.
– Vâng. Chắc cháu phải ăn trực bên nhà cô 3 hôm rồi vì nhà cháu không có ai ở nhà cả.
– Cháu cứ sang như nhà mình thôi.
Hai cô cháu vừa ăn vừa nói chuyện rồi đường ai nấy đi. Người đi làm, người ghé qua câu lạc bộ. Đến chiều thì Trung mập háo hức phi xe đến nhà Hải joh. Bình thường nó vẫn đến, nhưng hôm nay nó lại chờ đợi để được đến thế mới lạ. Và vẫn giống như đêm qua, chỉ khác có điều đêm nay Trung tự nguyện ngủ sớm hơn như mong ngóng chuyện gì đó.
– Á… Nhẹ thôi con.
– Mạnh mẹ mới sướng được chứ.
– Nhưng mẹ sợ thằng Trung nghe thấy.
– Nó ngủ say rồi mẹ yên tâm.
Hải đang nằm trên, nó dập mạnh phát nữa kiểu nhát một nhưng là kiểu phát nào giá trị phát đó. Bà Nga nấc lên, cơn sướng chạy lên tận não.
– Á.
– Thích mạnh hay thích nhẹ?
– Ưm… Thích… Mạnh…
– Bạch.
– Á.
Cứ một tiếng bạch là một tiếng Á, miệng bà Nga há tròn vo, mắt trợn ngược nhìn con trai.
– Địt kiểu này khó chịu lắm. Con dập liên tục đi.
– Thích mạnh và nhanh chứ gì?
– Ừm.
– Vậy mẹ phải nói như thế nào nhỉ?
Bà Nga chịu thua, bà vít cổ con trai xuống rồi khẽ thầm thì vào tai nó:
– Anh làm cho em sướng đi.
Hải thích thú nhưng nó vẫn muốn nghe nữa:
– Chỉ vậy thôi ư?
– Anh… Em yêu… Anh. Anh Địt cho em sướng đi.
Ngay tức khắc cái giường rung bần bật khi Hải dập điên cuồng, mông nó nhấp nhô giữa háng của mẹ như cái pít tông.
Trống ngực thằng Trung đập thình thịch theo tiếng rên man dại của bà Nga. Nó không dám đứng xem nữa vì kích thích quá. Đúng là bộ phim có một không hai mà không phải ai cũng có cơ hội để xem. Về giường nằm, Trung mập chỉ biết nứng và lôi cặc ra sóc. Nhìn cặc mình cương cứng mà nó thấy thương vì không được may mắn như con cặc của thằng bạn. Dương vật của Trung mập cũng khác hẳn với dương vật của Hải joh. Trong khi Hải sở hữu con cặc thon dài 18,5cm, thì của Trung mập cũng chỉ dài tầm 15cm đổ lại. Tuy nhiên điểm mạnh của Trung mập là cặc nó lại vô cùng to, to như khúc mía, to bằng cổ tay người con gái.
Hai cái giường chỉ cách nhau đúng một bức tường, một người thì toát mồ hôi ra sức dập, một người thì nằm vừa nghe vừa tự cầm cặc mình sóc với sự ham muốn mãnh liệt của tuổi trẻ. Khi Hải xuất, nó chỉ còn bắn ra được vài giọt loãng toẹt vì tần suất quan hệ của nó quá dầy. Còn Trung mập thì bắn đầy lên bụng, lên tay với lượng tinh trùng đặc quánh. Hơn 15 phút sau, Trung giả vờ đang ngủ khi thấy Hải về giường. Hai người nằm im như có một khoảng cách nhất định. Là bạn lâu năm nhưng chưa bao giờ Trung mập thấy phải giả vờ, giả tạo như lần này khi hai người không thể nói ra chuyện thầm kín.
Sáng ngày hôm sau cả ba cùng dậy sớm và Trung mập vẫn đóng kịch cười nói vô tư trước mặt hai mẹ con Hải. Ăn sáng xong bà Nga đi làm, còn Trung và Hải thì đi học văn hoá.
Suốt đoạn đường đến lớp và trong cả buổi sáng ở lớp, Trung thấy bỗng nhiên giờ nói chuyện với thằng bạn cứ gượng gạo làm sao, đôi lúc còn giả tạo, tất cả sự tự nhiên và vô tư của tuổi trẻ hình như đã mất đi.
Hết giờ học, trong khi Trung mập phải ở lại để tập cùng đội trẻ thì Hải bắt xe ôm đi đến một con phố quen thuộc. Trước đó ở trong lớp nó đã nhận được tin nhắn của một người: “Không ngờ Hải là kẻ hèn và không giữ lời hứa. Ngày hôm nay hoặc sẽ không bao giờ.”
Bác xe ôm dừng xe theo địa chỉ mà Hải đã nói.
– Đến nơi rồi cháu.
– Vâng cháu cảm ơn.
Hải moi tiền ra trả rồi cầm điện thoại nhắn tin:
– Đại bàng đã tới. Chim sẻ ra mở cổng.
Tin nhắn hồi đáp, Hải vừa đọc vừa cười:
– Hậu vệ không có, cứ thế đi bóng vào thẳng trung lộ rồi sút thôi.
Hải tự mở cổng rồi mở cửa bước vào nhà. Thấy phòng khách tầng dưới không có ai, nó liền đi thẳng lên tầng.
– Cộc cộc cộc.
Hải đứng trước phòng dì Hoa lịch sự gõ cửa ba tiếng nhưng không ai trả lời. Nó mở nhẹ cánh cửa xem dì có bên trong không thì…
Hải căng mắt nhìn người đàn bà đang nằm khiêu gợi như chờ đợi người tình đến. Dì mặc bộ đồ mỏng tang màu đen sáng trong suốt nhìn thấy hết bên trong, nằm nghiêng chống tay nhìn ra hướng cửa.
– Vào đi Hải. Dì chờ Hải lâu lắm rồi.
Hải nhìn người đàn bà đẹp sexy rồi tiến vào trong phòng. Tuy mẹ nó cũng đẹp và nó cũng đã no nê chuyện ân ái, nhưng có lẽ với đàn ông thì không biết bao nhiêu là đủ, vẫn thèm muốn nếu gặp được của ngon vật lạ.
Hải đứng trước giường nhìn dì, hai dì cháu nhìn nhau một lúc lâu rồi Hoa ngồi dậy nhoẻn miệng cười dâm đãng.
– Pực pực.
Từng chiếc khuy quần của Hải đã được bàn tay nhỏ nhắn của Hoa cởi ra. Hải chỉ đứng nhìn, trước khi dì định cho tay vào trong lôi cặc ra thì nó nói:
– Biết dì dâm thế này thì cháu địt từ mấy năm trước.
Hoa ngẩng đầu lên cười thích thú, nàng hùa thêm:
– Nếu địt sớm thì dì đỡ phải đi lấy chồng không.
– Ơ nếu vậy thì dì sinh con cho cháu à?
– Ừ có sao đâu. Thích thì triển luôn đứa thứ hai này đi.
Hải cảm thấy Buồi mình giật giật, các lông chân lông tay dựng đứng lên. Nó lại bắt đầu chuyển sang thành một con thú khi gầm lên vồ lấy con mồi để hôn, để ngoạm.
Buổi chiều Trung mập mệt mỏi sau khi cả chiều cày ải trên sân tập đến luôn nhà Hải. Gặp Hải cũng vừa mới đi đâu về nên nó hỏi:
– Mày vừa đi đâu đấy?
Hải bắt buộc phải nói dối:
– Tao đi bộ chút cho đỡ cuồng chân. Đang mệt muốn chết đây này.
– Mẹ kiếp! Tao vừa phải chạy trên sân mấy tiếng còn không kêu mệt. Đang buồn đây.
– Sao vậy? Lại có chuyện gì à?
– Ừ. Tao ban nãy vừa nhận được một thông tin rò rỉ là cả tao và mày chắc năm nay vẫn phải ở lại đội trẻ, chưa được lên đội một.
– Vậy phải chờ thêm năm nữa à? – Hải nhăn nhó khi nhận được tin quá sốc.
– Ừ.
– Địt mẹ. Cả năm qua cố gắng phấn đấu thế mà như lồn.
– Mày đen. Nếu mày không bị gãy tay thì đã được lên rồi. Còn tao do vừa rồi không thể hiện được chuyên môn trên tuyển nên khi về CLB cũng bị gạch tên luôn.
Hải đấm tay vào cánh cổng, nó cảm thấy hơi chán nản vì mong chờ được lên đội một từ đầu năm đến giờ. Nó quay lại hỏi Trung mập thêm một lần nữa:
– Tin này có chắc không vậy?
– Chắc. Tuy nhiên chưa phải là chính thức, chỉ mới là dự kiến của các lãnh đạo như vậy. 80% Là tụi mình không có tên.
Hải thấy vẫn còn tia hy vọng, nó gật đầu:
– Chắc tao phải vào viện tháo bột sớm thôi. Cứ như này tao lo lắm.
– Đm, muốn tháo cũng phải do bác sĩ chứ. Mình muốn có được đâu.
– Tao có cách. Thôi vào nhà đi.
– Hôm nay làm vài cốc bia không? Vừa tập xong khát quá.
– Ừ, mày chạy đi mua đi.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro