Bồ của xếp tổng

Phần 2

2024-08-04 07:35:38

Phần 2
Móc được lúc có cảm giác bên trong cái mu của nó có 1 cục tầm bằng đầu ngón út, càng ngày càng sưng to lên, em chạm vào đó thình thoảng nó giật người lên, đến thằng lái xe còn trêu “ngủ mà giật mình như trẻ con” vì tưởng nó thiu thiu ngủ thình thoảng giật mình, biết đâu em đang móc bướm nó. Em cứ chạm chạm vào cái cục đấy 1 lúc tự nhiên nó ngồi thẳng dậy, làm cái ngón giữa của em cắm ngập hết vào trong bướm nó, ngập đến nỗi hình như em sờ được cả cái vách cổ tử cung của nó (thật ra em chả biết có phải không đâu nhá, nhưng thấy có cái gì vướng vướng trong đấy nên đoán là cổ tử cung hihi). Nó đè cả người lên tay nên chỉ còn cử động được mỗi cái ngón giữa trong bướm nó, em vẫn cứ ngoáy ngoáy thôi. Được lúc thấy nó rùng mình mấy phát liền, thằng lái xe quay ra hỏi:

– Em lạnh à?

– Vâng, vặn nhỏ điều hoà ở đâu anh?

– Sắp tới nơi chưa? – “Cụ tổng” tỉnh giấc hỏi.

– Dạ, sắp đến rồi ạ.

Em nghe thấy “cụ tổng” hỏi cũng quay người ý bảo nó kênh đít lên để em rút tay ra, nó biết ý nên lại ngồi như cũ, em rút tay ra đồng thời cũng áp đống giấy ăn vào bướm nó cho hút hết nước đi, bí mật lau chùi xong xuôi thì cũng vừa đến nơi.

Thuê khách sạn xong mọi người xuống biển tắm, em với “cụ tổng” và thằng lái xe ngồi nhậu trên bờ biển, “cụ tổng” bảo:

– Cám ơn chú T cứu anh quả này, nhưng chị chưa tin đâu, giờ phải làm sao?

– Sếp cứu em, không phải em cứu sếp nữa mà sếp cứu em, không có em chết mất.

– Thôi không kêu nữa, giờ tính xem như thế nào rồi hãy hay.

– Em thấy chỉ còn 1 cách thôi, nhưng em không biết có nên nói không – thằng lái xe nghĩ 1 lúc rồi buông 1 câu.

– Tình thế rất cấp bách giờ cần giải pháp, có giải pháp là được. – “Cụ tổng” nói như đang họp thật, vãi đái.

– Em nghĩ thế này, đã đóng kịch thì đóng kịch cho chót. Anh nghĩ sao nếu chị nhìn thấy H với T nằm với nhau? Ý em chỉ là 2 người đóng kịch thôi. – Chú lái xe sợ “cụ tổng” vả nên rón rén thăm dò.

– Uh… cũng là 1 giải pháp tốt. Nếu thế có thể bà ấy tin đấy là vợ chú T.

– Thôi, em xin anh. Nó là người của anh mà, em làm thế em chết mất, kể cả đóng kịch. – Em giả vờ kêu trời, thật ra thích bỏ mẹ, bố cái thằng lái xe hiến kế hay quá.

– Chú giúp anh làm theo giải pháp của chú M đi. Thứ nhất là đóng kịch thôi mà. Thứ hai anh bỏ H được chứ anh không thể bỏ chị chú được, còn bọn trẻ con nữa, thôi nể mặt anh, giúp anh đi…

Em nháy con H về phòng trước, nói kế hoạch của “cụ tổng”, nó lăn đùng ra không chịu kêu:

– Em đã đi theo là quá lắm rồi, giờ bắt em làm thế còn coi em ra cái gì nữa?

Em phải thủ thỉ:

– Giờ em muốn gì? Làm um lên à? Em có giành được sếp anh với bà ấy không? Hay em mất hết? Thà chấp nhận chút rồi anh nói sếp anh đền bù cho thiệt thòi của em. Em tưởng anh thích làm việc này lắm sao, giờ cũng phải chấp nhận cho suôn sẻ đôi đường đây này.

Năn nỉ, doạ nạt 1 hồi thì nó xuôi xuôi cho em cởi đồ. Lột truồng nó ra nhìn đẹp mê hồn, làm chim cửng tướng lên. Em vẫn mặc quần nhưng phải cởi trần ra cho nó giống 1 chút, nhưng cũng không dám cởi quần, sợ bà kia nhìn thấy thì cũng phò, khép hờ vờ như quên khoá rồi ngồi mép giường vừa chờ vừa buôn chuyện.

– Sao lúc nay anh liều thế?

– Em tính… người đẹp như em mà ngồi trong lòng anh thì sao anh chịu được, anh có phải tượng đá đâu? Nhưng em có thích không?

– Không thích mà người ta lại tạo điều kiện cho mà làm liều đấy hihi…

– Mà công nhận em cũng thông minh thật, đưa cho anh nắm giấy ăn, chứ cứ để không rồi lúc đứng dậy lộ hết. Em nhiều nước thật, anh mà được uống cái nước đấy thì thích nhỉ? Chắc là thơm lắm đấy.

– Anh chưa uống bao giờ sao? Mà có dám uống không mới được chứ?

– Anh chưa bao giờ được nếm nó như thế nào. Anh nghĩ là nó thơm tho lắm, cái đấy vua chúa còn thích uống huống hồ là người thường.

– Em chả nghĩ nó thơm.

– Sao không? Thế em đã cho ai nếm chưa? Sếp có nếm chưa?

– Cái anh này, toàn nghĩ linh tinh.

– Hỏi thật, có gì mà linh tinh, em với sếp không nhẽ chỉ nắm nay suông? Chuyện sex bằng miệng cũng là bình thường chứ có gì là kinh khủng đâu mà em giãy nảy lên thế.

– Không, sếp anh nói là bẩn, sếp bảo chả bổ béo gì.

– Uh, mỗi người quan niệm 1 kiểu. Anh mà được như sếp thì anh sẽ nếm, anh phải uống sạch tất cả nước trong người em chảy ra mới thôi.

Buôn bán 1 hồi thì thấy tiếng người nói cười ngoài hành lang, em vội vàng đè nó ra giường thì vừa lúc thấy bà ấy gọi:

– T ơi…

Rồi bà ấy sục ngay vào phòng, thấy “oé” 1 cái rồi cửa phòng đóng cái “rầm”. Xong, nó với em mặc quần áo chạy ra.

– Chị gọi em? – Em gãi đầu, gãi tai hỏi.

– Uh… lúc chả tìm thấy cái túi điện thoại của chị đâu, tưởng chú cầm về trước, nhưng hoá ra chị quên ở phòng. Lần sau khoá cửa phòng vào chứ, ai lại để thế…

– Vâng, em sẽ rút kinh nghiệm, em xin lỗi.

– Thôi, không sao, gọi vợ xuống ăn cơm đi.

Giỏi lắm! Đúng là “cụ tổng cóc” có khác, nghĩ ra cái mẹo giấu điện thoại của vợ rồi đổ cho minh để thực hiện âm mưu.

Xuống ăn cơm thái độ “cụ tổng gái” khác hẳn luôn, “cụ tổng” sung sướng cười như bắt được. Ăn xong lên phòng cứ 5 phút lại “T ơi”, em biết “cụ tổng” không yên tâm em ở trong phòng với bồ “cụ tổng”, nên em cứ lượn ngoài hành lang, lần nào “T ơi” cũng thấy em “dạ” ngoài đấy nên ra bảo nhỏ:

– Không vào phòng cứ lang thang làm gì?

– Sếp biết rồi còn hỏi khó. Em lượn tí ở đây cho chị đỡ nghi rồi em xuống bãi thuê cái ghế em ngủ, để H ngủ trên này, em định theo thằng M về nhà bà cô nó, nhưng lại sợ chị nghi là bỏ vợ ở đây đi chơi gái nên thôi.

– Thôi chịu khó tối nay, về anh sẽ đền bù cho chú.

– Em thì xả thân với sếp không thành vấn đề, H lúc này nó lăn đùng ra kìa, em phải dỗ mãi nó mới chịu đấy, về sếp phải nói chuyện với nó, không lúc lại chết dở với nó đấy.

– Yên tâm, để anh lo vụ đó.

– Vâng, sếp vào ngủ đi, em xuống bãi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bồ của xếp tổng

Số ký tự: 0