Phần 40
2024-07-24 01:06:28
Hạ Vy ngồi ủ rũ trong phòng, nàng khóc ngon lành một mình, khóc cho cái tình yêu mù quáng, khóc vì nàng vẫn nhớ, khóc vì nàng không thể phủ nhận một điều là cho dù Tùng có làm bất cứ chuyện gì xấu xa thì nàng vẫn yêu nó rất nhiều…. Mạnh đứng ngoài nhìn vợ đang khóc, biết là chuyện gì đã xảy ra rồi, anh nhẹ nhàng đi vào và đứng yên để Hạ Vy nhìn vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi….
… Bạn đang đọc truyện Bí mật của vợ tôi tại nguồn: http://bimdep.pro/bi-mat-cua-vo-toi/
Hạ Vy ngước mắt lên nhìn Mạnh, nhìn vào sắc thái trên khuôn mặt thì cho Hạ Vy biết rằng hình như anh đã biết hết mọi chuyện rồi. Hai người nhìn nhau hồi lâu vì cả hai chưa biết phải mở lời như thế nào. Tâm trạng của Hạ Vy lúc này khi đối diện với Mạnh tất nhiên là sự xấu hổ bản thân, cảm thấy có lỗi với chồng mà không thể tha thứ được nữa. Còn Mạnh thì lại khác khi Hạ Vy đã đặt anh vào tình huống vô cùng khó xử khi mà cảm xúc trong anh lúc này là lẫn lộn. Mạnh vừa cay thằng Tùng, vừa tức giận với sự phản bội của Hạ Vy, nhưng cũng vừa thương vợ khi nàng đã phải trải qua bao bất hạnh mà thằng Tùng đã đầy đọa. Nghĩ đến điều đó, nghĩ đến thằng khác đã ép vợ mình phải đi làm đĩ thì Mạnh điên tiết, anh nổi cáu hét lên :
– Thằng Tùng phải không? Anh sẽ đi giết nó chứ thế này anh làm sao sống nổi.
Hạ Vy nghe Mạnh nói vậy thì sợ quá liền lao xuống giường túm lấy tay anh kéo lại và van xin :
– Em xin anh, lỗi là ở em. Anh thích đánh thích chửi hay thậm chí là giết em cũng được nhưng xin anh đừng làm vậy.
Mạnh quay lại gầm lên trong cơn tức tối cao độ :
– Không giết nó thì anh cũng còn mặt mũi nào sống để nhìn gia đình và bạn bè nữa hả.
– Tất cả là do em, em là con vợ đồi bại nên anh muốn trút giận thì hãy đánh em đi. – Hạ Vy vừa khóc vừa ôm thật chặt để không cho Mạnh ra ngoài.
– Tôi không quen đánh đàn bà. Buông tay tôi ra để tôi đi tìm thằng khốn đấy giải quyết.
Hạ Vy quỳ xuống khóc van xin Mạnh lần cuối :
– Em xin anh mà, xin anh hãy nghĩ đến bố mẹ em. Bố làm giáo viên thì làm sao ông chịu nổi cú sốc này, còn mẹ thì yếu, cứ có chuyện gì là lăn ra ốm. Nếu bà biết được thì bà chắc sẽ chết mất chứ sống làm sao được… em xin anh…
Nghĩ đến bố mẹ vợ, nghĩ đến bố mẹ mình thì Mạnh thấy đúng là họ chắc sẽ không sống nổi nếu biết con cái gây ra cái chuyện tày đình như vậy. Nhưng cơn tức vẫn đang còn trong lòng, Mạnh không kìm được mắng vợ :
– Sao cái lúc bê tha, cái lúc đang rên rỉ sung sướng sao cô không nghĩ đến bố mẹ đi.
– Em biết em sai rồi… huhu… lúc đấy đầu óc em hoàn toàn u mê không còn nghĩ được gì. Giờ em không mong anh tha thứ cho em nhưng em xin anh hãy nghĩ đến bố mẹ… em xin anh đấy… anh làm gì em cũng được… em xin chịu… nhưng xin anh đừng để bố mẹ em cũng phải chịu đau khổ vì đứa con hư hỏng như em… huhu…
Nhìn Hạ Vy trong trạng thái này thì cơn giận dữ trong con người Mạnh cũng lắng xuống phần nào bởi từ xưa anh cũng quý và coi bố mẹ vợ như bố mẹ đẻ của mình. Mạnh cũng nghĩ nhanh, nghĩ đến hai ông bà làm sao chịu được cú sốc như vậy nếu như câu chuyện về Hạ Vy được cả thiên hạ biết. Cố gắng bình tĩnh, Mạnh buông xuôi thở dài rồi dồn hết sự căm phẫn vào đôi tay, anh chỉ còn biết đấm uỳnh uỵch vào bức tường trong sự bất lực.
– Thôi em vào bếp nấu cơm đi. Anh đói rồi. Đừng nghĩ ngợi gì nhiều, ăn xong rồi kể hết mọi chuyện cho anh nghe. Anh không giận em nữa đâu vì em cũng chịu bao đau khổ rồi. – Mạnh nói nhẹ nhàng như để Hạ Vy bớt sợ, bớt lo lắng. Anh muốn tạm thời hai vợ chồng không nói đến chuyện đau buồn này nữa.
Hạ Vy sụt sùi nhìn Mạnh rồi cũng rón rén nghe lời đi vào bếp, nàng cũng an tâm khi Mạnh không còn đi kiếm Tùng để giải quyết. Sau đó trong lúc ăn cơm, Hạ Vy thì chẳng có bụng dạ nào để mà ăn, còn Mạnh cũng vậy nhưng anh vẫn cố nuốt trôi từng hạt cơm để cho Hạ Vy thấy rằng anh đã ngầm tha thứ cho nàng.
– Ăn đi em. Sao vậy? Em vẫn nhớ thằng kia à? Nếu em vẫn nhớ và vẫn muốn được ở bên nó thì anh chấp nhận giải thoát cho em đấy. Anh đang nói thật lòng mình vì anh không thích em sống với anh nhưng lại nghĩ đến người khác.
Hạ Vy nhìn Mạnh, khuôn mặt của nàng buồn rười rượi không còn chút sức sống nào cả. Nàng mãi mới mở mồm ra hỏi chồng :
– Em gây ra tội lỗi lớn với anh. Vậy sao anh không mắng em, không chửi em và đánh em đi. Em chấp nhận hết mà.
Mạnh đặt bát cơm xuống bàn, anh suy nghĩ về câu hỏi của Hạ Vy, rồi chợt nhớ đến ngày trước anh Phi đã từng nói với mình một câu mà anh thấy rất tâm đắc. Mạnh liền mang câu nói của anh Phi ngày nào ra trả lời với vợ :
– Đánh đàn bà dạy đàn bà khẩu phục, Yêu thương đàn bà dạy đàn bà tâm phục.
Nhìn Hạ Vy như chỉ hiểu lơ mơ câu nói đó, Mạnh cười rồi nói tiếp :
– Giờ anh mắng em, anh đánh em thì có nghĩa là anh lại lần nữa hai tay dâng vợ mình cho kẻ địch à. Nếu anh đánh em thì điều đó chỉ làm cho thằng khốn kia ngồi cười thỏa mãn thôi.
Mạnh càng bao dung thì Hạ Vy càng đau lòng, càng thấy hối hận. Nàng chỉ biết cúi đầu vì bản thân thấy mình không những nhơ nhuốc mà còn kém khá xa về nhân cách với Mạnh.
– Em hứa từ nay sẽ không bao giờ còn gặp nó nữa. Em hứa…
Hạ Vy đang nói thì Mạnh dơ tay ngắt lời nàng :
– Em đừng hứa làm gì. Nếu em hứa thì em hãy tự hứa với chính bản thân em trước đã. Còn anh sống đơn giản và cũng thoải mái lắm. Nếu em hết yêu anh thì hãy nói cho anh biết, anh sẽ giải thoát cho em chứ không bao giờ anh trói buộc em đâu. Em hãy sống đừng để bản thân em thấy có lỗi và hổ thẹn với anh hay với bố mẹ là được rồi. Giờ anh cũng chẳng thể nào ăn được nữa, em hãy kể đầu đuôi tất cả câu chuyện xảy ra với em như nào cho anh nghe đi. Nhớ đừng giấu anh điều gì nhé vì anh đã chấp nhận cái quá khứ buồn đó rồi.
Hạ Vy bắt đầu kể hết cho chồng nghe từ khi hẹn hò lét lút với Tùng, nàng kể hết cả chuyện đã có thai và bị sảy, kể cả việc mình đã đi làm gái 2 tháng trời kiếm tiền cho tình nhân cũng được nàng kể cho Mạnh nghe. Kể xong hết câu chuyện thì khuôn mặt đượm buồn xấu hổ nhìn Mạnh hỏi :
– Giờ anh có thấy ghê tởm em không khi vợ anh cưới về xong lại đi làm đĩ phục vụ người ta?
Cứ tưởng Mạnh sẽ buồn và day dứt về chuyện đó, nhưng không… trái lại Mạnh quàng tay qua vai Hạ Vy bóp nhẹ rồi kéo nàng ép sát vào ngực mình như muốn che chở cho tấm thân dại khờ này. Mạnh cúi xuống mỉm cười trả lời để Hạ Vy đừng dằn vặt về quá khứ tội lỗi của mình :
– Ai cũng có lúc lầm đường lạc lối. Anh muốn cho em thấy rằng khi em muốn quay đầu lại thì luôn có anh ở đằng sau, lúc đó mới biết ai là người luôn yêu em. Nhiều người con gái trước khi lấy chồng có sex với hàng trăm người, hàng nghìn người nhưng họ chung thủy với chồng là được. Em cũng vậy chỉ khác một cái là em sex sau khi lấy chồng. Đàn ông được thì đàn bà tại sao không được, bình đẳng như nhau. Chỉ cần em biết sai mà sửa, biết quay đầu khi còn kịp thì vẫn được mà.
Nghe Mạnh nói những từ mà thấm đến tận sâu trong ruột gan, Hạ Vy khóc như mưa, nàng cứ úp mặt vào ngực chồng để khóc. Nhưng lần này những giọt nước mắt của Hạ Vy là những giọt nước mắt hạnh phúc vô bờ bến, giờ thì nàng đã hiểu Mạnh yêu vợ như thế nào và nàng cũng thấy yêu chồng hơn bao giờ hết. Trong lúc này Hạ Vy tự dưng không hiểu sao mình lại ngu ngốc đến như vậy, ngu ngốc đến nỗi suýt chút nữa là đánh mất tình yêu chân thành mà Mạnh dành cho nàng. Ngước mắt lên như để cám ơn chồng vì tình yêu của anh quá lớn, nàng đón nhận nụ hôn của Mạnh… nụ hôn không có nhục dục nhưng lại chứa chan cả sự ngọt ngào và đắng cay mà hai người vừa trải qua…
Sau chặng đường dài về nước và mệt mỏi chuyện gia đình nên Mạnh chìm vào giấc ngủ rất sâu. Nửa đêm bỗng Mạnh tỉnh giấc bất chợt, vẫn thấy Hạ Vy ôm mình ngủ say nhưng miệng nàng lại đang lắp bắp những câu gì đó như mê sảng. Mạnh nằm yên lắng tai nghe, những câu yêu đương của vợ với ai đó được phát ra ngày càng rõ hơn :” anh Tùng… anh Tùng… em yêu anh.. ”
Mạnh nghe thấy lòng buồn lắm chứ, anh cũng là con người có trái tim bằng thịt chứ có phải bằng sắt bằng đá đâu mà không bị lay động tinh thần bởi những câu gọi ” anh Tùng ” được phát ra từ Hạ Vy. Điều đó cho Mạnh thấy rằng Hạ Vy yêu Tùng rất sâu đậm và không thể một hai ngày mà có thể bắt nàng quên ngay được.
Gạt đi cái tâm trạng hờn hờn của kẻ thua trận, Mạnh quay sang ôm lấy vợ thật chặt, anh đã chấp nhận tha thứ thì cớ sao anh không thể chờ được? Mạnh nghĩ rằng nếu mình bây giờ quan tâm và yêu thương vợ hết lòng thì anh tin thời gian sẽ làm cho Hạ Vy mau chóng quên được mối tình đầy nước mắt kia. Mạnh bây giờ chấp nhận yêu lại từ đầu, chấp nhận hành trình chinh phục lại trái tim của Hạ Vy như những ngày hai người mới quen nhau….
Sau những biến cố xảy ra với vợ chồng Mạnh – Hạ Vy thì Tùng có nằm mơ cũng không thể ngờ rằng chính những chuyện mà nó gây ra không những không làm hai vợ chồng Mạnh xa cách mà thậm chí còn làm cho hai người yêu và hiểu nhau hơn. Guồng quay cơm áo gạo tiền lại tiếp tục, Mạnh giờ rút kinh nghiệm nên cố gắng cai nghiện game, cố gắng quan tâm chăm lo đến vợ nhiều hơn. Còn Hạ Vy thì sau những ngày nghỉ việc nhiều quá thì công việc của nàng bây giờ bị dồn vào cùng một lúc nên đâm ra cũng chẳng có thời gian mà nghĩ những chuyện đâu đâu. Tất nhiên thỉnh thoảng đôi lúc hình bóng chuyện cũ lại hiện về, nhưng cả Mạnh và Hạ Vy đều cố gắng không nhắc lại, hai người chỉ giữ trong lòng và mong muốn sẽ quên hẳn được cái quá khứ đó đi.
Nhưng có lẽ do đã gây ra nhiều tội lỗi quá nên ông trời vẫn chưa chịu tha thứ cho Hạ Vy, vẫn bắt nàng phải gánh chịu hậu quả nào đó mà do nàng đã tạo nên. Cũng vì công việc lu bù nên Hạ Vy cũng không để ý mình đã chậm kinh được một tuần rồi. Vào ngày cuối tuần được nghỉ thì nàng mới nhớ ra chuyện đó và làm ngay cái test với tâm trạng vô cùng lo âu. Và cái lo lắng của nàng cũng không thừa chút nào khi trên tay là chiếc que thử thai với hai vạch đỏ ngầu….
Ngay ngày hôm đó, Hạ Vy rón rén sợ sệt nói cho Mạnh biết về việc mình đang có bầu. Cả hai đều hiểu rằng chuyện không hề đơn giản chút nào nếu như Hạ Vy dính bầu thật. Mạnh đưa ngay vợ đến phòng khám tư nhân trong thành phố, và khi bác sĩ nói rằng cái thai đã được 5 tuần thì ông không hiểu sao hai vợ chồng Mạnh chẳng ai có biểu hiện gì là vui mừng khi sắp có thành viên mới.
Cả Hạ Vy và Mạnh trên đường về đều có những suy nghĩ mông lung, bởi cả hai đều biết cái thai là của người khác. Hạ Vy thì biết chắc cái thai một là của Tùng, hai là của bọn tây đen nên khi vừa về đến nhà thì nàng liền nói luôn cho Mạnh biết ý định của mình:
– Em muốn bỏ!!!
Mạnh đứng im tần ngần hồi lâu rồi ngồi phịch xuống ghế nghĩ xem nên làm thế nào. Một lúc sau Mạnh mới hỏi :
– Em có biết cái thai là của ai không?
Hạ Vy vẫn đứng giữa nhà, nàng cũng chẳng còn gì để giấu, để ngại nên cũng mạnh dạn nói cho chồng biết sự thật :
– Thời gian đó em chỉ quan hệ với mỗi Tùng và một hôm với 5 thằng tây đen như anh biết rồi đó. Nếu của Tùng thì còn không sao, nhưng nếu là của bọn tây đen thì vợ chồng mình làm sao mà sống nổi. Cái thai được tròn đúng 5 tuần thì xác suất dính với bọn tây cũng lớn lắm. Thôi bỏ anh nhé.
Cả đêm hôm đó Mạnh không ngủ được, cả đêm nằm suy nghĩ về cái thai trong bụng Hạ Vy. Sáng hôm sau tỉnh dậy, Mạnh gọi điện xin nghỉ và cũng bảo Hạ Vy báo nghỉ 1 tuần vì ốm. Sau đó Mạnh đưa vợ đến bệnh viện để phá ngay cái thai vì sợ điều tồi tệ sẽ xảy ra nếu như cố giữ đứa bé.
Nhìn Hạ Vy mệt mỏi tiều tụy sau khi bỏ đi cái thai trong bụng, Mạnh cũng không dằn được lòng, anh càng thương vợ mình hơn nên cũng xin nghỉ 1 tuần để ở nhà chăm sóc cho vợ.
Ngay đêm đó Hạ Vy không tài nào chợp mắt được vì nàng nghĩ thân phận mình đúng là bị ông trời trừng phạt khi mang thai hai lần thì không lần nào được làm mẹ. Nghĩ đến hai đứa trẻ đã bị mình giết đi thì Hạ Vy lại càng dằn vặt lương tâm hơn. Cả hai vợ chồng vốn sống thiên về tình cảm nên việc giết chết một đứa bé khiến hai vợ chồng nằm thao thức suy nghĩ tại sao mình lại làm như vậy? Mạnh có lúc cựa người bên này, rồi lại cựa sang bên kia, thương đứa bé nên nước mắt của anh cũng trào ra cho dù đứa bé không phải là con mình.
15 tháng sau…
Hạ Vy bế đứa con gái bé bỏng xinh đẹp mới hai tháng tuổi ra tận cửa để tiễn bố nó đi làm. Giờ chỉ có mỗi Mạnh là đi làm để nuôi hai mẹ con. Từ ngày sinh được cô công chúa thì nhà cửa vui hẳn ra khi lúc nào cũng có tiếng trẻ con khóc. Mạnh thơm hai mẹ con rồi nói nhỏ vào tai vợ :
– Tối về cho chồng một cái nhé. 5 tháng nay chưa được chịch cái nào, khó chịu lắm rồi.
Hạ Vy cười và cũng thông cảm cho Mạnh, nhưng vừa đẻ đái xong nàng chẳng có hứng thú chuyện sex, nước lúc nào cũng trong tình trạng khô coong thì làm sao mà chiều được.
– Cứ biết thế đã. Để xem vợ có hứng không thì mới ra nước để chịch chứ. Khô chịch rát lắm!
Mạnh cười vì cũng hiểu các bà mẹ bỉm sữa khi sinh con xong thường bị tụt cảm hứng sex nên anh vẫn âm thầm chịu đựng mà không bao giờ kêu ca một câu.
Tác giả: Leysek
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro