Bi kịch cuộc đời

Phần 20

2024-08-03 11:52:27

Phần 20
Sáng hôm sau, ( không ngày nào wên tập TD 30 p chạy 1 bài quyền) Sơn chọn 1 bộ đồ đẹp nhất (Áo sơ mi trắng, quần Jean, giầy Nike, đầu tóc láng mượt – keo vuốt tóc của tôi) mà Sơn có ngồi chờ Hà. Hà tới

– Chà hnay đẹp trai ghê.

– “Ra mắt” mà phải thế chứ hehe.

– Đi nào ” anh đẹp trai” hihi

Thế là Sơn chở Hà đến trường Hà rồi quay về trường mình. Bước vào lớp thì tụi bạn Sơn nhìn thấy “điệu bộ” đó. Thì lên tiếng chọc:

Duy : Ai cha, Lớp mình có sinh viên mới àh?

Dung Ù: Chàng ơi, chàng làm em ngày càng thích chàng hơn đó ( không biết thật hay đùa)

Mọt Sách: Chỗ này có người ngồi rồi bạn ơi.

– Her. Các bạn cứ chọc mình. Tý mình đi ăn tiệc nên mặc thế đi luôn đó.

Dung Ù: Dù chàng có mặc gì hay không mặc gì với em chàng vẫn là số 1 – Nhây thế ghê

– Thôi thôi cho Sơn xin đi. Thầy vào kìa.

Giời giải lao, Phương đi xuống.

– Chào anh chàng đẹp zai hihi

– Hết tụi kia iò tới Phương nữa, chọc Sơn hoài. Ngày thường không đẹp trai àh?

– Thấy hnay đẹp trai hơn. Hnay “ra mắt” ai phải không?

Sơn hơi bất ngờ : không.. Không.. Ra mắt gì chứ?

Phương: không có mà sao lắp bắp thế hihi. Sơn nè. Phương xuống đây ngồi với Sơn và mấy bạn nhé, ở đây vui quá trên đó buồn hiu àh.

Duy LT: Hoan nghênh người đẹp gia nhập nhóm “Bàn cuối” hihi.

– Càng đông càng vui mà.

Mọt sách: 3 nữ 3 nam, cân bằng âm dương rồi.

Cả bọn phì cười thế là từ đó Phương cũng gia nhập luôn… Tít tít.. Có tin nhắn.

” Chut ruoc Ha, Son nho tu nhien nhe, con lai de Ha lo. Khi toi truong ruoc Ha alo cho Ha nha, dung thac mac ve Ha giai thich sau”

“Ok. Chut chay qua Ha, Son alo. ”

Phương: Bạn gái nt àh?

– Phải mà cũng không phải.

Phương: Là sao?

– Phương không hiểu đâu, học đi, thầy nhìn kìa.

Phương: không nói thôi, giấu luôn đi, xí

Sơn chỉ biết cười trừ….

Tan học chạy qua trường Hà.

– Alo. Sơn tới rồi nè.

– Anh chạy xe vô gửi bác bảo vệ đi, em đang ngồi căn tin với mấy bạn nè. Đi vào đi em đón.

– Hnay xưng anh em nữa?

– Nhiều chuyện quá, em ngồi với mấy người bạn học chung thôi àh. Ghen quá đi.. Tút. Tút

Sơn cũng ngạc nhiên tý cũng hiểu ra. Rồi dắt xe vào gửi chỗ bảo vệ.

BBV : Cháu đi đâu thế?

– Dạ, bác cho cháu gửi xe chút, cháu vào rước tìm bạn cái ra ngay.

BBV : Uh. Dắt vào trong đây. Nhớ khòa cổ xe lại đó.

– Cám ơn bác, àh, cho cháu hõi căntin đâu vậy bác.

BBV : Cháu đi thẳng hết dãy này, rồi dòm bên phải là thấy.

– Cám ơn bác.

Theo sự chỉ dẫn của BBV không mấy chốc Sơn đã thấy Căntin. Thì thấy Hà bước ra

– Anh, Anh lại đây nè.

Hà bước nhanh tới Sơn… Chụt… 1 Nụ hôn

– Diễn nha – Hà thì thầm, rồi khoát cánh tay, ngã đầu vào vai Sơn đi về phía bàn nước nơi có khoảng 14 15 người nhưng chỉ có 1 cô gái. Hà lên tiếng

– Chào mọi người, đây là Bạn trai của Hà học trướng đại học luật. Tụi mình đã có Hôn ước ra trường sẽ tổ chức đám cưới. – Nói xong Hả lắc nhẹ tay Sơn, như hiểu ý Sơn cũng “diễn”:

– Chào các bạn, mình tên Sơn, bạn trai của Hà, rất vui được làm quen.

Lúc này trong bàn nước đó khoảng 9 10 gương mặt thộn lại, một vài tiếng nói

– Chào bạn.

– Hân hạnh làm quen.

– Ngồi chơi uống nước nè….

– Dạ, thôi Hà với Sơn đi mua đồ để về còn nấu ăn nữa, trễ rồi. Chào mấy anh và các bạn nhé.

– Mình xin phép đi trước, hôm nào gặp.

– Ờ chào, hôm nào gặp (không biết tiếng thằng nào)

Ra cổng lấy xe. Cũng không wên chào và cám ơn BBV. Leo lên xe Hà ôm Sơn cứng ngắc. Sơn thoáng chần chừ. Hà kê tay nói nhỏ “Diễn cho đạt”. Hiểu ý Sơn phóng xe đi.

Đi 1 đoạn, Sơn nói

– Ra khỏi trường rồi kìa

– Tụi nó đang theo dõi mình đó, buông ra tụi nó phát hiện.

– Sao hồi nãy không vào ngồi uống nước luôn?

– Sơn vào ngồi đó tý Sơn trả tiền nước đó. Hihi. Cho bọn ” mê gái” đó trả đi..

Càng ngày Sơn càng “nể và sợ” “Cô bạn thân xinh đẹp” này….

Đi chợ mua đồ về nhà Sơn, Sơn và Hà cùng nấu ăn chung. Đây là lần đầu tiên 2 đứa cùng nấu ăn chung, làm vài món đơn giản thôi, Hà nấu ăn ngon lắm, Sơn kém 1 tý.

Ăn xong dọn dẹp, 2 đứa ngồi chơi. “Phái mạnh” lại lên tiếng:

– Sơn có gì muốn hỏi Hà đúng không?

– Mấy người trong trường khi nãy là sao?

– Thì Hà nói với Sơn rồi đó là mấy người theo đuổi Hà đó mà. Phiền lắm.

– Hôm Hà không có nấu ăn cho Dì àh?

– Dì dượng đi công tác rồi chiều mới về, sáng nay cô giúp việc cũng có v bận, khoảng 1 h mới về. Hà về đó 1 mình buồn lắm. Nhưng mà bây giờ về là ” bể kế hoạch” sáng giờ đó.

– Là sao? Sơn không hiểu?

– Bây giờ Sơn giả bộ ra cổng bỏ rác đi, rồi nhìn xung quanh xem, có 2 “thám tử” đang theo dõi mình đó.

Sơn hơi ngạc nhiên nhưng cũng làm theo. Đi ra ngoài bỏ rác, Sơn nhìn xung quanh thì đúng là có 2 thanh niên đang nhìn về phía Sơn, thấy Sơn nhìn lại thì 2 người đó giả bộ way qua way lại như tìm nhà ai đó ( 2 tên này đeo khẩu trang nên không nhìn rõ mặt). Đóng cổng đi vào.

– Hà ơi. Ngồi thẳng dậy nào – lúc này Hà đang dựa lưng vào tường đọc truyện tranh của tôi.

– Sao vậy Sơn? – Hà ngồi thẳng dậy.

– Để Sơn lạy Hà chứ làm gì? Sao chuyện gì Hà cũng biết vậy?

– Đồ quỷ. Hà thấy 2 tên đó từ lúc ra khỏi trường rồi theo mình vào chợ, còn theo về đến đây nữa.

– Bọn này dai thiệt. Làm sao để “cắt đuôi” đây.

– Dễ mà, Sơn ra sân dắt xe vào đóng cửa đi.

– Là sao?

– Sơn cứ làm theo Hà đi.

Sơn đứng dậy ra sân dắt xe Hà vào, cũng liếc qua thấy 2 “thám tử” vẫn đứng đó nhìn về nhà Sơn. Đóng cửa đi vào.

– Rồi đó Hà nói đi.

– Thì dắt xe vào đóng cửa tụi nó tưởng Hà với Sơn làm…. Tự động tụi nó đi thôi. – Nói xong Hà đỏ mặt, cầm truyện đọc tiếp.

Sơn cũng hiểu ra… ( Hiểu gì các bạn tự hiểu nhé hehe) vội cũng cầm 1 cuốn sách lên đọc… Chừng 15 p.

– Để Sơn coi tụi nó về chưa?

Sơn hé cửa dòm qua chỗ 2 “thám tử” thì không thấy chúng đâu nữa.

– Tụi nó đi rồi, Sơn mở cửa ra nhé.

– Đừng. Lỡ tụi nó way lại thì sao?

– Nhưng….

– Hà không sợ Sơn sợ gì chứ?

Sơn đóng cửa lại đi vào ngồi ngay vị trí hồi nãy, trả lại không gian yên tỉnh cho căn phòng…. 10 P sau, “Phái mạnh” lại đi trước:

– Sơn có quen nhiều bạn mới không?

– Có 2 nam 3 nữ. Cũng vui vẻ lắm.

– Còn Hà thì quen được 1 bạn nữ nãy ngồi uống nước chung thôi, không quen bạn nam nào cả.

– Tự mấy thằng con trai cũng làm quen Hà thôi.

– Hihi. Sao Sơn biết?

– Vì Hà xinh đẹp… – Nói tới đây, Sơn cũng ngại ngại…

– Thật không?

– Thật.

– Thế Sơn có thích Hà không? – Vừa nói Hà vừa tiến lại gần Sơn.

– …..

– Sao không trả lời? – “Địch” đã tới rồi.

– …..

– Có gì mà không dám nói chứ? Con trai mà nhát thế!

– …..

– Hnay Sơn phải cho Hà biết, Sơn có thích Hà không?

– Sơn….

– Sơn gì? Có hay không?

– Có nhưng…..

Chưa dứt lời Hà đã hôn môi Sơn rồi. Hà rất yêu Sơn đó là điều không phải bàn cãi chỉ chờ thái độ của Sơn ra sao thôi.

Sơn lúc này cũng bất ngờ với hành động của Hà chưa kịp định thần thì… Tiếng nhạc chuông Nokia của Sơn vang lên – Là Mẹ Sơn gọi.

Hà cũng giật mình lùi lại chỗ ngồi của mình, Sơn thì nghe dt của Mẹ.

– Con nghe nè mẹ?

– Học hành sao rồi con? Chỗ ở tốt không? Có khó khăn gì không?

– Dạ không mẹ àh, mọi chuyện vẫn tốt đẹp ạh.

– Uhm. Nhớ phải giữ gìn sức khỏe đó.

– Cha mẹ cũng vậy nhé.

– Lâu lâu gọi cho mẹ nhé ( Gần nhà Sơn có Điện thoại công cộng có gì đều liên lạc qua đây)

– Dạ. Con chào mẹ. Tút.. Tút…

Sơn nhìn Hà, Hà thì đang nhìn vào cuốn truyện. “Phái yếu” lên tiếng:

– Bộ truyện người ta in ngược àh?

– Là sao?

– Có ai đọc truyện mà quay đầu không?

Biết mình “hớ” nên Hà đỏ mặt. Sơn tiếp:

– 12 H 40 rồi, Sơn thay đồ đây, Hà cho Sơn có giang nha.

– Thay đồ đi Hà đợi…

“Sơn đâu phải không thích Hà nhưng Hà ơi, “Lời hứa” và chữ “Nghèo” còn đây nè. Sơn phải làm sao?”……

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Bi kịch cuộc đời

Số ký tự: 0