Phần 11
2024-08-05 18:22:20
Sau khi hồi phục sức khỏe, bọn Lê Duy lùng sục đám người của Hồng nhằm trả thù, Kim Ngân cũng bị gã giam lỏng trong biệt thự. Vì không dám công khai nên chỉ âm thầm tìm kiếm nhưng không có tung tích gì, gã Duy nghĩ ra một cách để khiến Hồng lộ diện, là bắt Kim Ngân cưới Huy, gã tung tin đám cưới của hai người khắp nơi, hình ảnh nàng mặc áo cưới ngập tràn trên mạng. Huy cũng tung người theo dõi nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Hồng đâu.
Kim Ngân không đồng ý và phản kháng quyết liệt nhưng bị Lê Duy dùng mẹ nàng để ép buộc nên phải uất ức chấp nhận.
Rồi đám cưới diễn ra, bữa tiệc buổi chiều tối rất đông người đến dự vì là đám cưới của con gái đại gia. Tuy không thấy Hồng xuất hiện trong đám cưới nhưng Huy mừng hớn hở vì cưới được cô gái mà hắn mong ước từ lâu. Kim Ngân xinh đẹp rực rỡ trong bộ váy cưới nhưng gương mặt nàng ướt đẫm nước mắt. Nàng mong muốn được gặp lại Hồng, nhưng cũng không muốn tình yêu của mình tìm đến vì đám người kia sẽ không tha.
Suốt bữa tiệc cưới mà không thấy người cần tìm xuất hiện, Duy và Cường có vẻ tiếc nuối, hai gã rủ nhau đi vui vẻ ngay sau đám cưới con gái. Hương và Uyên bực bội vì hai lão già mất trứng mà còn hám gái này, sau khi hồi phục thì dương vật hai gã cũng không còn được như trước. Trong khi Uyên và Hương đã bị những gã kia đưa tới tột đỉnh khoái lạc nên sự hời hợt qua loa của hai gã càng làm hai nàng thêm ham muốn.
Xe của Lê Duy tới đón hai gã đi, còn hai cô vợ xinh đẹp đi chung xe của Cường, vì dự tiệc nên đều có tài xế lái xe, hai cô con gái xinh đẹp xin đi chơi rồi về sau.
Huy cười toe toét, vừa có vợ đẹp lại còn được mừng cưới khủng, số tiền và quà gom lại cũng là cả một gia tài. Gia cảnh nhà hắn cũng không vừa nên có xe hơi riêng, Kim Ngân chán nản nên vào xe ngồi nghỉ, Huy đưa tất cả tiền mừng và quà lên xe rồi bấm khóa cửa, gã cầm chìa khóa nên yên tâm quay lại với khách còn ở lại, để Kim Ngân trong xe với đống tài sản mới có.
Ngồi trong xe, Kim Ngân vẫn không kìm được nước mắt, nàng tựa đầu vào ghế khóc sướt mướt. Chợt thấy cửa xe có tiếng động, nhìn ra thì thấy có người đang tìm cách mở khóa, Kim Ngân sợ hãi lui lại tìm cách thoát ra nhưng không được, cửa đã bị khóa chặt. Nhưng chỉ vài giây sau, cánh cửa kia đã bị người đó mở ra và thò đầu vào trong xe. Người này tháo chiếc mũ trùm và khẩu trang xuống, Kim Ngân lại khóc rống lên. Còn ai khác ngoài người mà nàng mong đợi nhất, chính là Hồng, nàng mặc đồ nhìn giống một chàng trai thực sự. Hai người ôm chặt nhau, Ngân cố kìm nén không khóc lớn.
“Mình đi…” Hồng nắm tay Ngân.
“Nhưng còn mẹ…” Ngân rất muốn bỏ hết tất cả để đi theo Hồng nhưng còn mẹ nàng.
Hồng lấy điện thoại, bấm gọi và đưa cho Ngân, nàng cầm điện thoại và nhận ra số quen thuộc, trợn mắt vì bất ngờ.
“Alo…” Người bên kia lên tiếng.
“M…mẹ…” Ngân mừng rỡ khi nghe được giọng của mẹ mình.
…
Hai gã Duy và Cường ngồi dạng háng ngả người ra sau trên ghế xe.
“Hà hà…đi tới chỗ cũ nha chú em…” Cường nói với tài xế của Duy.
Nhưng không có tiếng trả lời, hai gã khó hiểu ngồi dậy.
“Này…tao nói mày đó…” Cường bực bội chồm tới kéo tay người tài xế.
“Chào…” Người kia quay lại cười.
Hai gã chết sững, vì đó là gã to con mà bọn hắn đang tìm.
“Đệt mẹ…dừng lại thằng chó…!” Gã Cường gào thét nhưng không làm gì được.
Lê Duy ngồi im sợ hãi không dám lên tiếng, hắn lén lấy điện thoại ra định gọi thì một bàn tay to lớn giơ ra trước mặt. Gã kinh hồn đưa điện thoại cho Bảo.
“Thằng kia…” Bảo gầm gừ.
Cường cũng run rẩy lấy điện thoại đưa cho hắn và ngậm miệng không dám lên tiếng nữa.
“Đeo hai cái này vào…” Bảo quăng hai chiếc khẩu trang còn trong bịch kín ra phía sau.
Hai gã miễn cưỡng làm theo, xé bịch nilong bên ngoài và đeo vào. Bảo mỉm cười khi thấy chiếc khẩu trang trên mặt hai gã qua kính hậu.
Duy và Cường tưởng rằng Bảo bắt bọn hắn đeo vào cho người ta không nhận ra hai gã, nhưng đâu có biết rằng đó là hai chiếc khẩu trang đã được tẩm thuốc mê. Còn lâng lâng vì rượu trong tiệc cưới, hai gã cứ thế chìm vào giấc ngủ mà không hay.
Trên chiếc xe còn lại, Hương và Uyên cũng đang hốt hoảng tột độ khi nhận ra người đàn ông ‘thích ăn trứng’ mà các nàng không bao giờ quên đang lái xe, Hoàng cười tươi chào rất thân thiện.
“Hì…hai người đẹp muốn nhẹ nhàng rồi sướng hay là bị trói rồi sướng như hôm trước?”
Nghe hắn hỏi, cũng là đe dọa, hai cô gái lặng im không dám chống cự. Nhớ tới trận dâm loạn lúc trước, hai cô nàng đỏ mặt. Hai nàng không nói ra chuyện đó, và cũng không rõ chồng mình bị mất trứng như thế nào do hai gã kia không kể, bọn hắn chỉ nói là do bị té. Quả thật chuyện mà gã đàn ông đang lái xe đã làm rất kinh tởm, nhưng gần đây không được hai ông chồng già đáp ứng đầy đủ nên hình ảnh cái đêm đó cứ hiện hữu trong đầu hai người. Rồi sự bí bách nơi âm đạo khiến hai người thỉnh thoảng nhắc lại chuyện đó trêu chọc nhau, thậm chí còn thừa nhận với nhau là nhớ cái cảm giác đó.
Hương nghĩ gì đó rồi hỏi: “Hai ông chồng của bọn tôi đâu?”
Hoàng cười rồi đáp lại: “Yên tâm, hai thằng cha đó ngủ quên ngoài đường tới mai mới tỉnh.” Hắn vừa nói vừa nháy mắt.
Hương đắn đo, nàng nhìn Uyên rồi quay lại nói: “Vậy…đừng trói…có được không?”
Hoàng quay lại nhìn Hương như không nghe rõ.
“Bọn tui muốn sướng mà không bị trói, không bị đau…có được không?” Uyên nói toẹt huỵch, nàng cũng biết khó mà thoát nổi bọn hắn nên thà chịu khó còn hơn khó chịu.
“Hà hà…được…” Hoàng hứng thú cười lớn rồi phóng xe tới căn nhà mà hắn chuẩn bị trước, chờ Bảo về là nhập tiệc.
Nhân dừng xe trước nhà hàng tiệc cưới đón hai cô bé của hắn. Lần trước gặp nhau đầy sung sướng nhưng sau đó Nhân không xuất hiện nữa mà chỉ nói chuyện qua mạng với Nhi và Trâm. Cũng vì để chuẩn bị cho kế hoạch ngày hôm nay của Hồng.
Trời tối nhưng hắn vẫn mang kính đen nhìn như ngáo nhưng trong mắt hai cô bé thì soái càng thêm soái. Tuy xe của hắn không sang chảnh bằng xe nhà mình nhưng cô bé vẫn thích thú cười đùa liên tục. Sau vụ lần trước ở nhà Lê Duy, Nhân không làm thêm vụ nào nữa mà tậu một chiếc xe hơi trong khi ẩn thân, ăn trộm mà mua được xe hơi thì tất nhiên không phải là dạng vừa rồi.
“Sao giờ anh mới quay lại?” Nhi làm vẻ mặt giận dữ hỏi, hai cô bé cũng không hề biết bọn Nhân là thủ phạm làm ba mình mất trứng.
“Anh phải nghiên cứu tìm được kiểu nào hay nhất rồi mới tới tìm hai em…” Nhân mặt dày nói như thánh.
“Hi hi, con Nhi nó nhớ anh tới nỗi ngày nào cũng gào thét luôn á…” Trâm cười tươi.
“Vậy… Mình yêu nhau đi!” Nhân cũng mỉm cười nói với cả hai.
“Anh định yêu cả hai đứa một lượt hả? Chịu nổi không đó…” Nhi lườm lườm và nói nhưng vẻ mặt hết sức dễ thương.
Trâm cũng cười và nói chen vào: “Giờ nó dâm lắm anh ơi, thằng người yêu nó bỏ chạy lâu rồi nên chịu không có nổi…haha!”
Nhân chỉ cười mà không nói, hắn tập trung lái xe, dương vật đã cứng ngắt trong quần. Đi tới một căn nhà cũng đã chuẩn bị trước, Nhân sung sướng ôm hai em gái xinh đẹp vô phòng.
“Anh có gì ăn không? Em đói quá à, nãy ở đám không ăn được gì hết…” Trâm nói.
“Nó nhịn để bụng ăn chuối đó anh…hi hi!” Nhi cười.
Trâm đỏ mặt cãi lại: “Tại lúc đó không đói, giờ mới đói chứ bộ…”
“Có đồ ăn, giờ hai em muốn ăn gì trước?” Nhân nháy mắt.
“Hi hi, hay là ăn chuối trước đi anh…” Nhi cười cười, vẻ nôn nóng.
“Đó…anh thấy không? Dâm thấy ớn… Hay là ăn cả hai cùng lúc luôn đi anh… Hihi!” Trâm cười và nói.
“Chờ anh xuống lấy đồ ăn, hai em vào rửa mặt đi cho tỉnh táo.”
Nhân nói rồi xuống lấy đồ đã chuẩn bị sẵn, cầm theo chai rượu đem lên. Hắn đã chờ mong được gặp lại hai cô bé này mỗi ngày, đến nay mới được thỏa mãn.
Nhân đem lên một mâm đủ lại thức ăn, ăn no có, ăn vặt có. Trâm thích thú ngồi ăn ngon lành, còn Nhi thì đã cởi sạch quần áo để ăn chuối. Nhân làm sao chịu nổi trước thân hình ngon tuyệt đó, hắn cởi đồ và lao lên vồ lấy cô bé.
“Ưm…” Nhi rên lên khi nuốt trái chuối cong cớn cứng ngắt vào bụng.
Nhân nhấp liên hồi, dương vật ra vào kéo theo dâm thủy chảy ra và rỉ xuống cái lỗ bên dưới. Hắn lấy ngón tay xoa giọt nước sung sướng đó thấm đều hậu môn đang chum chím như một nụ hoa.
“Nay chơi chỗ đó nha anh…” Nhi nói với ánh mắt ngây dại.
“Ừ…em có giữ cho anh không đó?”
“Có mà…Ư…ưm!” Nhi chưa kịp nói hết thì cất tiếng rên lên đỉnh.
Nhân hôn môi Nhi rồi rút dương vật ra, dâm thủy trơn láng trên dương vật hắn đung đưa nhích lại chỗ Trâm.
“Em đang ăn mà…Aa…!” Trâm nói khi bị hắn lòn tay vào trong cổ áo tóm lấy quả cam của cô bé.
“Em cứ ăn đi…” Nhân mỉm cười.
“Lúc nãy đứa nào đòi ăn cùng lúc cả hai hả?” Nhi đang mê man cũng ráng nói với.
Trâm đỏ mặt không cãi lại, Nhân kéo cô bé ngồi trên đùi hắn, mặt quay vào nhau, chiếc váy ngắn bị kéo lên và tay hắn mò vào trong chiếc quần lót nhỏ xíu.
“Ưm…”
Trâm rên rỉ vì cảm nhận được đầu dương vật hắn đang ở cửa mình, Nhân vạch quần lót của cô bé sang một bên và đâm vào.
“Rồi…em ăn tiếp đi!” Nhân nói và lấy đồ ăn đút cho cô bé.
“Trời ơi…sao ăn nổi…á..anh ngồi im đi…á đừng. Anh ngồi im đi em mới ăn được…” Cô bé la hét, dương vật đang cắm trong âm đạo non nớt nên Trâm không thể ăn tiếp mỗi khi hắn nhúc nhích.
“Từ hôm đó tới giờ em có ăn trái chuối nào bằng chỗ này không?” Nhân hỏi Trâm, tay hắn chạm vào bờ mu mềm mại với lớp lông tơ lún phún.
“Dạ…quả chuối thiệt thì có, còn chuối như này thì không…” Cô bé trả lời và cũng đưa tay xuống sờ vào dương vật hắn.
“Hi hi, nó nói đút chuối kia vào toàn bị nhoét ra không sướng gì hết…” Nhi cười.
Nhân cũng cười, âm đạo bóp chặt như thế thì chỉ có chuối xanh mới chịu được chứ chuối chín thì nát bấy là đúng rồi.
Trâm cũng không nói nữa, cô bé nhắm mắt và ngả đầu lên vai hắn. Nhân cũng không kìm nữa, vòng tay ôm lấy bờ mông tròn và nâng phụ cô bé nhấp nhổm. Có Nhân điều chỉnh và phụ thêm nên Trâm đỡ mỏi, âm đạo nhỏ bé cứ thế lên xuống đem cả hai chìm vào khoái lạc.
Trâm ôm cổ và hôn hắn, chiếc lưỡi nhỏ bé vụng về chui vào miệng hắn tập tành. Nhân liền nút lấy không nhả ra, miệng trên miệng dưới của cô bé dính chặt vào người hắn. Cả hai cùng tăng tốc, thêm vài nhịp thì Trâm rời môi gục vào vai hắn, âm đạo cô bé bóp chặt dương vật kia và tiết ra dâm thủy cực khoái. Cô bé sung sướng nằm xuống giường.
Trâm vừa rời khỏi là Nhi leo lên thế chỗ, Nhân cũng để cô bé ngồi trên đùi mình nhưng quay lưng cô bé về phía hắn. Nhi cầm dương vật đút vào và nhấp nhổm, cô bé không cần Nhân đỡ mông phụ, tự mình lên xuống.
Nhân sung sướng tận hưởng, hắn vòng tay ra trước xoa nắn hai quả cam. Để Nhi tự làm một lúc thì dừng, nhấc mông cô bé ra khỏi dương vật hắn. Chỉnh cho đầu khấc nhắm vào nụ hoa kia, Nhi thích thú vì cuối cùng cũng được thỏa mãn, cô bé hạ người từ từ cho dương vật hắn chui vào lỗ hậu.
Nhưng cái lỗ đó còn bóp chặt hơn âm đạo nhỏ bé kia rất nhiều. Tuy dương vật bôi trơn nhưng vẫn khó khăn, sau một lúc làm đổ cả mồ hôi mà đầu khấc vẫn chưa vào được, cô bé có vẻ bực bội.
Lúc này Nhân mới ra tay, hắn lấy chai gel bơm vào cái lỗ khít khao đó rồi nói: “Em rặn nhẹ đi rồi giữ nguyên, giống như lúc đi vệ sinh ấy, nhưng nhẹ thôi!”
Nhi làm theo, cô bé rặn nhẹ, làm như vậy hậu môn được thả lỏng hơn, cộng thêm có gel bôi trơn nên Nhân một tay giữ dương vật, một tay giữ chặt hông cô bé đè xuống.
“Aaaaaa!” Cô bé rên dài với cảm giác thốn rát căng tức.
Không giữ im được nữa nên hậu môn cô bé cứ co thắt liên tục, nhưng đầu khấc đã vào được nên Nhân dừng lại để cho cô bé quen.
“Hổng thích anh ơi…” Nhi nhăn nhó quay lại nói.
Nhân không nói mà chỉ cười, hắn di chuyển nhẹ nhàng, dương vật bị bóp chặt khó khăn ra vào. Nhi nhăn mặt chịu đựng nhưng mãi vẫn không có cảm giác gì khác ngoài sự thốn thốn rát rát và mắc đi vệ sinh.
“Thôi lấy ra đi anh ơi, không thích bằng đút vào chỗ cũ….” Cô bé nói và tự nhấc mông lên.
“Á…!” Nhi hét lên vì rút mạnh nên bị rát.
“Em vào rửa qua đi rồi chơi tiếp…Trâm có muốn thử không em?” Nhân nói.
“Thôi anh ơi…ghê thấy mồ…” Trâm lè lưỡi.
Nhân cười rồi cùng Nhi vào rửa sạch sẽ. Hắn đứng đằng sau cô bé đút dương vật vào cửa động thần tiên, cả hai sung sướng rên rỉ vì đã đâm vào đúng chỗ. Nhi đứng dưới đất, khom xuống chống tay lên giường, Nhân cứ thế nhấp mạnh, âm thanh nhục dục lại vang lên. Cứ thế, một lúc sau Nhi hét lên và nằm rạp xuống giường, cả người mệt rã lên đỉnh.
Nhân kéo Trâm xuống cho cô bé quỳ dưới đất, người nằm úp trên giường, hắn quỳ phía sau tiếp tục nhấp. Cô bé rên rỉ không ngừng, vì nằm như vậy không mỏi nên lâu lâu Trâm hếch mông ra sau, đúng nhịp Nhân đang đẩy tới là cô bé lại hét lên. Nhân nhấp nhanh rồi chồm lên nằm đè lên người cô bé và xuất khí vào âm đạo non nớt đang co bóp mạnh, Trâm cũng lên đỉnh.
Cả ba nằm nghỉ mệt lấy sức cho hiệp tới.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro