Phần 18
2022-11-12 12:33:00
Sáng hôm sau đang say ngủ thì Hạnh đánh thức Kiên.
“Anh anh. Dậy đi. Ba má anh lên nhà kìa.”
“Ủa sao hôm nay ba má anh đến nhỉ.”
Kiên thắc mắc thế bởi vì ba má Kiên sống ở Đồng Tháp chỉ có anh về thăm chứ có bao giờ vào Sài gòn thăm anh bao giờ. Chả hiểu sao hôm nay đến mà không báo trước nữa.
Hạnh xuống tiếp ba má chồng trước còn Kiên đánh răng rửa mặt rồi ra sau.
“Ba với má lên sao không báo con đón.”
“À tao đi nhờ cậu 8 mày lên thăm con. Nó rủ tao với ba mày đi chung cho vui sẵn ghé bây.” Má của Kiên trả lời.
“Ít ra ba má cũng nói con biết lỡ con không có nhà thì sao.”
“Ôi ba má mày. Mày không thèm về thăm. Nói mày trước mắc công mày không cho lên nữa.” Ba Kiên trả lời với giọng điệu trách mắng.
“Ông này lên thăm con cái mà kỳ cục quá trời đi.” Má Kiên xoa dịu tình hình.
“Ủa mà vợ con đâu rồi má.” Kiên nhìn quanh không thấy Hạnh đâu nên hỏi.
“Nó mới đi chợ rồi.”
“Mà ba má định chơi bao lâu để con dọn phòng.”
“Cậu 8 mày ở ba ngày nên má cũng ở ba ngày. Có phiền hai đứa không.”
“Dạ phiền gì đâu má. Má ở nhà có vợ con mà.”
“Ừm thôi chỉ chỗ má lên cất đồ.”
Nói xong Kiên dẫn bà Hiếu là má của anh lên cất đồ.
Ông Thanh ba của Kiên ngồi dưới nhà nhìn quanh rồi đứng dậy đi tham quan bếp nút.
Kiên và bà Hiếu vừa cất đồ vừa tâm sự.
Lúc này Hạnh về thấy ông Thanh đang loay hoay mở cái tivi nàng bước đến.
“Ba để con.” Nói xong nàng giúp ông thanh mở kênh như ông yêu cầu.
“Con mua gì mà đùm đùm đề đề thế?”
“Dạ con mua gà về nấu cháo ạ.”
“Mà con bé Thương đâu rồi con.”
“Dạ con bé ở trên phòng con ba ạ.”
“Ba lên thăm cháu tí.”
“Dạ ba thăm cháu. Con nấu xong rồi con gọi ạ.”
Một lát sau nấu nướng xong xuôi Hạnh mời cả nhà xuống dùng bữa.
“Con dâu bà nấu ăn ngon hơn bà nữa.” Ông Thanh ăn mấy miếng đầu rồi khen.
“Ba nói sao chứ con còn phải học má thêm.” Hạnh ngại ngùng trả lời khôn ngoan.
“Ba con nói đúng đó. Con nấu ăn ngon thiệt. Má lớn tuổi rồi nêm nếm mất hết vị con ạ.”
“Vậy ba má ăn nhiều vô ạ.” Hạnh lễ phép.
Với tính cách con người Hạnh thì không khó để được sự yêu thương của ba má chồng.
Đang ăn thì Kiên có điện thoại gọi đến. Anh chạy lại bàn tivi để xem ai gọi thì thấy số của Trang. Anh không lưu tên vì anh nhớ số.
Kiên ra ngoài để nói chuyện.
“Alo Kiên nghe.”
“Kiên có rảnh không? Trang định rủ Kiên tối nay đi ăn vì mai Trang phải về Đà Lạt rồi.”
Kiên nhìn vào trong nhà xem có ai đi ra không. Thấy cả nhà vẫn cười nói trong bàn ăn nên Kiên trả lời.
“Được chứ vậy hẹn quán lúc trước nhé. Trang có cần Kiên đón không?”
“Thôi để Trang tự đến cho an toàn.”
“Ok vậy nhé. Giờ Kiên có tí việc.”
Tắt máy xong anh bước vào trong. Ngồi xuống bàn ăn.
“Anh. Tối nay gia đình mình đưa ba má đi trung tâm thương mại shopping nhé!”
Kiên bối rối vì vừa hẹn Trang thì vợ lại rủ. Mà chả lẽ lại từ chối thẳng nên anh bịa cớ.
“À nãy nhân viên nó gọi bảo hôm nay sếp lớn có buổi họp mặt công ty. Anh không đến không được em ạ. Hay em đưa ba má đi nhé.”
“Thôi nó bận thì để nó làm việc. Ba người đi cũng được con ạ.” Bà Hiếu lên tiếng.
“Dạ thôi cũng được.” Hạnh đồng ý.
Tối đó trong lúc Hạnh đang đưa ba má Kiên đi mua sắm cho hai người thì Kiên đang ăn uống lãng mạn cùng Trang trong nhà hàng lớn.
Ăn uống xong như thường lệ Kiên lại cùng Trang đi khách sạn cùng nhau. Tình cờ thay lúc ấy gia đình anh đang ngồi trên taxi về. Thì tình cờ Hạnh nhìn ra cửa sổ thấy chồng mình và bạn thân cùng nhau vào khách sạn.
Tim Hạnh như chết lặng. Nhưng nàng cố giữ bình tĩnh trước mặt ông Thanh và bà Hiếu. Nàng không muốn ba má chồng phải phiền lòng.
Trong khi vợ mình hiểu chuyện cho gia đình đến thế. Thì bên này Kiên vừa đưa Trang vào phòng đã không kiềm chế mà ôm Trang hôn hít.
Cả hai quấn quýt nhau cùng vào phòng tắm.
Từng mảnh vải trên cơ thể hai người được cởi ra tượng trưng cho độ dày tình cảm hôn nhân của anh và Hạnh đang bị lột ra từng lớp ngày càng mỏng.
Tội nghiệp cho Hạnh. Khi trong khi nàng cho con bú. Thì chồng nàng đang mút vú bạn thân…
Ngay lúc này Kiên đã phải gục ngã trước cái bầu vú to căng của người đàn bà khác. Anh bú mút từ trái sang phải với một sự thèm khát mãnh liệt.
Dương vật anh lúc này đang bị cầm tù bởi bàn tay của Trang. Cách vuốt ve mơn trớn khiến cái đầu khấc không ngừng ứa ra dịch nhờn dâm tiện.
Năm lần bảy lượt cả hai cảm thấy có lỗi và hối hận. Thì bảy lượt năm lần cặc vẫn dập lồn như chưa hề có cuộc chia ly. Cái bồn tắm khách sạn là điểm tựa lưng của Kiên trong lúc bị Trang nhấp nhô nhún nhảy như nữ cao bồi.
Cặc anh từng hồi bị nuốt trọn. Cặp mông Trang kèm theo chút nước đập vào đùi Kiên vang lên âm dục.
Hai tay Trang đỡ lấy đầu Kiên ghì áp vào ngực mình. Trong lúc này Trang muốn Kiên phải thuộc về mình.
Về đến nhà Hạnh đi nhanh vào nhà vệ sinh cắn môi khóc không thành tiếng. Nàng vừa đau đớn vừa uất hận. Tại sao lại đối xử với nàng như thế. Nàng đã làm gì sai mà nhận lấy hậu quả này.
Trái lại cái sự đau buồn của vợ. Kiên đang bế Trang trên tay tiến ra giường ngủ. Đặt Trang ngồi ở mép giường Kiên bắt đầu quỳ xuống banh chân cô ra úp mặt vào liếm láp như một chú mèo đói. Dâm thủy ứa ra nhem nhúa khắp mặt, như một tên bệnh hoạn anh dùng lồn lau khắp mặt mình.
Không chịu nổi cơn thèm khát. Kiên đứng dậy đút ngay cái dương vật to ụ vào âm đạo Trang dập một cách mãnh liệt. Tiếng rên thoáng đãng của Trang vang ra cả hành lang khách sạn khiến thằng dọn vệ sinh bên ngoài nghe thấy mà ngừng ngay việc làm lại để thưởng thức tiếng rên đó.
“Mai… mai Trang về rồi. Không biết ứm… ư… ớ bao lâu nữa gặp lại nhau.”
“Kiên sẽ lên thăm Trang thường xuyên.”
“Chồng Trang biết thì chết mất… áaaaaa”
* Pạch pạch pạch *
“Nhưng không được địt Trang. Kiên cũng chết mất.”
“Lồn Trang sướng… ớ ớ ớ… ứmmmmm… sướng quá Kiên ơi.”
Những lời đê tiện đó đã bị thằng dọn vệ sinh nghe hết. Không chịu nổi nó phải chạy ngay vào nhà vệ sinh để thủ dâm.
Hơn 30 phút trôi qua. Họ địt nhau thỏa mãn. Và bắt đầu nhà ai nấy về. Trên đường về. Kiên chở Trang trong khi đang chạy xe thì Trang đang không ngừng cúi xuống bú mút cặc Kiên như lời tạm biệt.
Chở Trang về xong Kiên về nhà.
Lúc này cũng đã trễ. Ba má Kiên đã ngủ. Kiên cũng rón rén vào phòng ôm Hạnh ngủ như chưa có chuyện gì. Thật ra Hạnh vẫn chưa ngủ. Cái ôm của Kiên làm nàng bật khóc vì sự giả dối và phản bội của chồng.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro