Phần 17
2024-01-27 05:22:00
Sáng hôm sau Thủy chả thèm nói chuyện với Khanh nữa. Tới tầm trưa thì Khanh phải về soạn đồ lên lại thành phố để mai đi học.
“Uạaaaa… ọe…”
Trời ơi con gái con lứa nhậu nhẹt gì mà không thấy đường về. Mày vô mày biết tay tao: Mẹ của Trang tức giận khi thấy con gái mình xỉn quắc cần câu.
Lúc này Trọng đi ra: Thôi mẹ để con dìu nó vô cho. Chắc tiệc tùng gì vui quá nên mới vậy.
Lúc này Bảo đứng bên cạnh cũng lên tiếng: Dạ bác! Nay sinh nhật bạn thân của Trang nên là Trang hơi vui một tí.
Mẹ Trang: Thôi con về đi. Cảm ơn con.
Bảo: Dạ con chào bác, chào anh em về.
Thế là Trọng phải xách nách Trang vào nhà.
Trọng: Thôi mẹ ngủ nghỉ đi, để con đưa em nó lên phòng. Giờ nó xỉn vầy mẹ la cũng có được đâu.
Mẹ Trang: Ừm. Đưa nó lên đi. Sáng mai tao xử nó.
Trọng đưa Trang vào phòng rồi chu đáo lấy khăn thấm nước lau mặt cho em.
Trọng nghĩ trong đầu: Lúc say đúng là xinh đẹp thật.
Sáng hôm sau…
Trang bước xuống nhà: Ủa mẹ, hôm qua ai đưa con về vậy?
Mẹ Trang: Thằng Bảo chứ ai. Mày nha mậy, con gái con lứa nhậu đứng không nổi. Một lần nữa tới số với tao.
Trang: Ủa vậy là Bảo đưa con lên phòng luôn hả mẹ.
Mẹ Trang: Anh mày đem mày lên chứ Bảo nào.
Trang: Anh Trọng ấy hả.
Chợt Trọng bước xuống lướt qua Trang mà không nói gì.
Mẹ Trang: Ừ chứ tao rảnh đâu mà hầu mày.
Trang nhìn qua Trọng trong lòng hơi hoang mang. Không biết là tối hôm qua có chuyện gì xảy ra hay không.
Ăn sáng xong Trang sửa soạn đi học.
Vào lớp Bảo liền hỏi: Sáng mẹ em có la không?
Trang: Có chứ sao không. Sao hôm qua anh không cản em.
Bảo: Em hay quá, em vui lên em uống tới tấp.
Trang: Mà hôm qua anh đưa em về thẳng nhà luôn hay có ghé đâu không?
Bảo: Không. Lúc đó cũng trễ rồi nên anh đưa em về luôn.
Trang im lặng ngẫm nghĩ lại. Hình như trong trí nhớ của nàng, dường như đêm qua có lâm trận với Bảo cơ mà. Nhưng cứ nghĩ là do mình quá say nên thôi.
Quá chán với việc chăm chú nghe giảng bài. Bảo lấy điện thoại ra lướt. Bảo lén vào hộp thư tin nhắn từ Twitter.
Một tin nhắn đập thẳng vào mắt Bảo: Tao muốn ngủ với người yêu mày, Bảo ơi.
Thằng Bảo bắt đầu hoang mang khi có người nhận ra nó. Bảo không dám trả lời mà cất điện thoại đi. Một lát sau, Bảo mở điện thoại vào lại Twitter lại thấy tin nhắn từ tài khoản đó.
Kah: Mày không trả lời? Mày tin tao cho mọi người biết bộ mặt của mày không?
Bảo không thể cứ im lặng nữa, nên buộc lòng trả lời: Mày là ai? Muốn gì?
Kah: Mày không cần biết. Giờ mày phải làm theo tao yêu cầu. Không thì đừng trách.
Bảo: Đừng quá đáng.
Kah: Mày không có quyền. Nhưng yên tâm đi. Tao không làm khó mày đâu. Giờ thì chụp vú Trang cho tao xem.
Bảo: Tao đang học. Không thể đáp ứng mày.
Kah: Tao cho mày 15 phút.
Bảo: Mày điên à?
Kah: Mày không làm, thì tao điên thật đấy.
Đang ở thế cửa dưới nên Bảo cũng sợ. Nhìn qua thấy Trang đang chép bài.
Bảo liền ghé vào tai Trang nói nhỏ: Đi ra đây với anh một lát.
Trang không biết Bảo có ý định gì. Nhưng thấy Bảo đi thì Trang cũng đi theo. Bảo dẫn Trang đi ra ngoài nhà vệ sinh. Nó nhìn xung quanh để đảm bảo không có người.
Bảo: Em vạch áo lên cho anh xem ngực tí nhé?
Trang: Anh bị điên à? Đợi về rồi đi khách sạn không được sao?
Bảo: Không được! Anh đang gấp lắm. Em giúp anh đi.
Trang: Anh đừng có muốn gì cũng được. Thôi em vào lớp đây.
Bảo: Không được.
Nói xong nó lôi Trang vào nhà vệ sinh nam để đánh liều.
Trang tức giận quát: Anh điên hả Bảo.
Bảo không nói gì mà cứ vén áo Trang lên mặc kệ cô nàng khó chịu. Nhưng thấy bạn trai mình không có ý định dừng lại nên Trang đành để im cho xong.
Trang: Anh làm gì lẹ đi. Có người ra thì phiền.
Bảo liền lấy điện thoại ra. Kéo áo Trang lên, tuột áo con xuống rồi chụp ảnh đôi bầu vú.
Trang: Anh làm cái quái gì vậy?
Bảo: Anh chụp làm kỷ niệm thôi.
Trang: Anh càng lúc càng biến thái đấy Bảo.
Nói xong Trang bực mình bỏ đi một mạch vào lớp với gương mặt giận dữ.
Trang vừa rời đi, Bảo liền vào Twitter để gửi ảnh cho người tên Kah đó.
Kah nhận được ảnh liền trả lời: Con bồ mày ngon thật đó Bảo à.
Bảo: Mày tha cho tao được chưa.
Kah: Mày nghĩ tao có bị ngu không? Đây chỉ là mở đầu nhẹ nhàng cho mày thôi.
Bảo: Mày còn muốn cái gì nữa?
Kah: Đừng nôn nóng. Chà chà cặp vú này đẹp quá đi Bảo ơi. Một ngày nào đó nó sẽ nằm trong miệng tao nhỉ?
Bảo: Thằng chó, mày đừng mơ đến chuyện đó!
Kah: Tại sao không?
Bảo: Mày đừng quá đáng.
Kah: Mày cứ chờ đi. Còn giờ tao phải đi rửa tấm ảnh này ra để treo trong nhà tắm và mỗi ngày chiêm ngưỡng nó nhỉ?
Bảo: Cặn bã.
Bảo bước vào trong lớp, ngồi cạnh Trang. Cô nàng đang rất tức giận.
Bảo khều khều: Này đừng giận anh nữa. Anh xin lỗi mà.
Trang: Em không thể hiểu được những gì anh đang làm nữa Bảo. Anh lạ lắm.
Bảo: Anh chỉ muốn lưu giữ kỷ niệm thôi.
Trang: Anh có thể chụp nó trong khách sạn mà Bảo?
Bảo: Nhưng nó sẽ không đặc biệt như ở đây.
Trang: Anh thích những thứ biến thái như thế sao?
Bảo: Có gì mà biến thái đâu hả em, do em thái quá thôi.
Trang: Ừ! Coi như em thái quá đi. Anh đừng hòng bắt em làm những cái đê tiện đó nữa.
Trong bệnh viện…
Ba Khanh: Con ăn gì chưa mà vô đây thế?
Thủy: Dạ con ăn rồi ba. Ba thấy trong người sao?
Ba Khanh: Ba đỡ nhiều rồi. Chắc nay mai gì là được về thôi.
Thủy: Vậy thì tốt rồi.
Chợt có một bà bệnh nhân đối diện giường của ba Khanh nói: Ông anh có đứa con gái với con rể hiếu thảo quá.
Ba Khanh: Con rễ nào? Con gái tôi làm gì có chồng đâu?
Bà cùng phòng: Cái cậu con trai hôm trước đấy.
Ba Khanh: À thằng đó con trai tôi.
Bà cùng phòng: Cái gì? Con trai á? Thế hai đứa là anh em à?
Ba Khanh: Là chị em.
Bà cùng phòng: Sao mà vậy được.
Ba Khanh: Sao mà không được.
Bà cùng phòng: À không có gì.
Bà cùng phòng tự nghĩ trong đầu: Rõ ràng là cái đêm đó, hai đứa nó kéo nhau vào nhà vệ sinh hú hí. Sao mà chị em được. Nhìn con bé vừa đẹp vừa ngoan thế, thảo nào bệnh hoạn loạn luân thế được.
Với cái bản tính nhiều chuyện của bà ấy. Chưa biết được rõ câu chuyện khiến cho bà ngứa mồm ngứa mỏ vô cùng. Không thể kiềm được cái mỏ nhiều chuyện. Bà ấy lại đi kể với chồng của mình khi ông vào thăm bệnh: Ông thấy con bé đó không?
Ông chồng: Sao? Bà nhìn bà tuổi thân à?
Bà vợ: Không! Nhìn nó ngoan hiền thế đấy. Mà hư đốn lắm.
Ông chồng: Hư thế nào? Sao bà nói con bé thế. Lỡ nói sai, nó nghe thì phiền.
Bà vợ: Tại ông không biết. Chứ hôm trước nó với thằng kia hú hí trong nhà vệ sinh bệnh viện nè.
Ông chồng: Thì nó với chồng nó thôi sao bà này kỳ, chứ hồi đó tui với bà làm ngoài bụi chuối đấy thôi.
Bà vợ: Nếu là chồng nó thì đâu có gì để nói. Mà thằng đó là em trai nó.
Ông chồng: Nè nè, bà đừng có bịa chuyện tội con nhỏ.
Bà vợ: Tui nói thiệt. Nói láo cho xe tông tui đi.
Ông chồng: Nhìn con bé đó đâu đến nỗi đó.
Bà vợ: Tui cũng không tin ông ạ.
Thế là cả buổi ông chồng cứ ngồi để ý Thủy. Càng lúc ông càng bị vẻ đẹp của Thủy hút hồn. Máu dê của ông bắt đầu trỗi dậy.
Tối đó khi Thủy vừa bước ra khỏi phòng, ra bãi xe đi về. Thì bỗng nhiên từ phía sau có một gã trung niên gọi Thủy lại.
Không ai khác chính là ông chồng đó: Này con cho bác hỏi chút.
Thủy quay đầu lại: Dạ có gì không bác?
Ông chồng: À bác có chuyện muốn nhờ con chút xíu. Mà ngại quá.
Thủy: Dạ chuyện gì ạ?
Ông chồng: À bác có để trái cây trên xe. Mà khổ nỗi nhà xe rộng quá, bác quên mất xe để đâu. Già rồi mắt cũng mờ, con giúp bác tìm xe được không.
Thủy: Xe bác xe gì?
Ông chồng: Xe wave màu đỏ, bản số 76802 ấy con.
Với bản tính hiền lành tốt bụng nên Thủy không từ chối.
Thế là cả hai người cùng nhau đi tìm. Trong lúc đi tìm. Ông ta bèn hỏi dò Thủy: À con tên gì thế?
Thủy: Dạ con tên Thủy ạ!
Ông chồng: Bác tên Tín. Mà con có gia đình chưa?
Thủy: Dạ con chưa ạ!
Ông Tín: Chưa á?
Thủy: Dạ! Sao bác ngạc nhiên thế?
Ông Tín: Nói nào ngay, vợ bác có nhờ bác nói với con là. Sau này con với chồng có quan hệ trong bệnh viện cũng nhỏ tiếng để bả đỡ giật mình.
Thủy lúc này bị hoảng khi có người phát hiện mình và Khanh làm chuyện mờ ám: Dạ… dạ… con làm gì có làm chuyện đó ạ bác.
Ông Tín: Có gì đâu mà ngại. Mình lớn rồi, thì chuyện đó là bình thường mà con.
Thủy: Nhưng mà vợ bác hiểu lầm rồi. Đó là em trai con.
Ông Tín giả vờ ngạc nhiên: Sao chứ? Con làm chuyện đó với em trai sao?
Thủy: Không! Bác hiểu lầm rồi. Ý con là vợ bác nhầm em trai con là chồng con. Còn chuyện kia không hề có.
Ông Tín: Con đừng chối nữa. Đêm đó vợ bác nhìn thấy hai đứa vào nhà vệ sinh, mà còn nghe cả tiếng rên nữa.
Thủy: Có… có khi vợ bác ngủ mơ thôi.
Ông Tín: Vợ bác khó ngủ lắm, nên có gì rụt rịt là bả biết ngay.
Đang khó xử thì Thủy nhìn thấy xe của mình nên liền nói: Thôi con có chuyện gấp, bác chịu khó tìm xe ạ! Con xin phép.
Nói xong Thủy chạy lại xe nhưng bị Ông Tín kéo lại: Khoang! Bác chưa nói hết mà?
Thủy: Chuyện đó là hiểu lầm thôi bác.
Ông Tín: Con đừng chối nữa. Con giúp bác đi. Rồi bác giữ bí mật cho con.
Thủy: Con không tìm thấy xe bác đâu cả?
Ông Tín: Bác đâu nhờ con tìm xe nữa.
Thủy: Vậy chứ bác muốn con giúp gì chứ?
Ông Tín: Nói vậy là con xác nhận việc con loạn luân à?
Thủy bị hớ nên lắp bắp: Loạn… loạn luân gì chứ? Bác nói gì kỳ vậy. Bác mà còn làm phiền là con méc vợ bác đấy.
Ông Tín: Thế thì bác sẽ nói với ba con. Bác cho con suy nghĩ đấy. Ngày mai trả lời cho bác.
Thủy: Bác quá đáng rồi đó. Nói xong Thủy lấy xe chạy lẹ về nhà để thoát khỏi lão phiền phức đó.
O… ư… ư… ư… ư… Tiếng rên của Nhi nhỏ nhẹ đủ nghe trong phòng trọ của Khanh.
Khanh đang nằm phía sau lưng Nhi, miệt mài thồn cặc vào lồn bạn gái. Tay nó thì liên tục bóp vú. Thế nhưng đang địt người yêu nhưng trong đầu Khanh lại đang nghĩ đến chị gái mình. Lúc ở bệnh viện nó cũng nằm phía sau chị Thủy như này. Giá mà chị Thủy đồng thuận thì có lẽ cặc nó đã bị nuốt chửng bởi cái âm đạo đó một cách hồ hởi.
Càng nghĩ đến chị 2, Khanh càng địt sung sức.
Nhi sung sướng nhưng phải mím môi để kìm nén: Ư… ư… ư… ư… em còn trong ngày an toàn… anh bắn vào lồn em đi… ưmm… ư… ư…
Khanh dùng hết sức lực nắc thật sâu vào lồn Nhi rồi rùng mình bắn tinh thật sâu vào bên trong tử cung Nhi. Khi đón nhận những dòng tinh nóng ấy vào trong, Nhi như được bay trên tầng mây. Cô nàng thả lỏng mình để cảm nhận thật rõ cái cảm giác ấy. Và chợt Nhi giật giật người lên đỉnh nhẹ nhàng. Cứ thế Khanh nằm ôm Nhi ngủ trong khi lồn Nhi vẫn còn đang ngậm chặt cặc nó.
Trang ơi xuống ăn cơm nè con: Tiếng gọi của mẹ Trang ngoài cửa.
Trang mệt mỏi bước xuống giường ra khỏi phòng và xuống nhà ăn.
Ba Trang thấy con gái mệt mỏi liền quan tâm: Nhìn con có vẻ mệt mỏi nhỉ?
Trang: Dạ! Chắc do trái gió trở trời.
Trọng: Em bị sao? Lát anh đi mua thuốc cho.
Trang: Dạ thôi được rồi anh.
Mẹ Trang nhìn thấy 2 anh em có vẻ khác: Chà, hai đứa bây nay có vẻ thân thiết hơn ha.
Trọng: Thì anh em mà mẹ.
Ba Trang: Vậy đi cho vui nhà vui cửa. À mà Trang, con với thằng Bảo dạo này thế nào.
Trang: Dạ thôi ba đừng nhắc tới chuyện này.
Mẹ Trang: Rồi lại giận hờn gì nữa rồi đây.
Trọng: Thôi em nó không muốn nhắc, ba mẹ để nó ăn cơm đi.
Sau khi ăn cơm xong, Trang lại lên phòng. Vừa leo lên giường được một chút thì có tiếng gõ cửa.
Trang ra mở cửa thì thấy Trọng: Ủa anh qua đây có chuyện gì à?
Trọng: Anh nói chuyện với em được chứ?
Trang: Anh vào đi.
Hai anh em ngồi tâm sự với nhau đôi lời.
Trọng: Em với cậu đó đang giận nhau à?
Trang: Dạ!
Trọng: Sao thế?
Trang: Một vài chuyện nhỏ thôi anh.
Trọng: Anh nhìn cậu ta có vẻ không ngoan hiền nhỉ?
Trang: Sao anh nói thế?
Trọng: Thì anh đoán vậy thôi. Nếu cậu ta khiến em không cảm thấy an toàn thì cứ dứt cho xong.
Trang: Đâu đơn giản vậy anh. Có nhiều cái giữa hai đứa đâu phải muốn dứt là dứt.
Trọng: Là vì em lỡ trao thân cho cậu ta đúng không?
Trang: Anh nói gì kỳ thế?
Trọng: Chuyện này là thường tình mà. Thời buổi này, ăn cơm trước kẻng là bình thường mà.
Trang: Không phải vì chuyện đó. Nhưng anh đừng nói với ba mẹ chuyện này. Họ sẽ giết em đấy.
Trọng: Anh đâu ác đến mức đó.
Trang: Dạ. Em mệt quá, em muốn nghỉ ngơi một xíu.
Trọng: À thế em nghỉ ngơi đi. Anh ra ngoài đây.
Ngày hôm sau Trang nghỉ học vì ốm.
Bảo thì lại nhận được tin nhắn từ Kah: Hôm nay tao muốn xem mông.
Bảo: Không may cho mày rồi. Người yêu tao hôm nay bệnh nên không đi học.
Kah: Tao biết! Nhưng tao muốn mày phải chụp cho tao ngay hôm nay. Không thì đừng trách.
Bảo: Tại sao mày biết Trang nghỉ học? Mày là ai trong lớp tao sao?
Kah: Mày đừng lắm lời.
Thấy Tài cứ ngồi bấm điện thoại không lo viết bài Hoàng Kim liền nhắc nhở: Này sao mày cứ bấm điện thoại mãi thế. Mày có bồ rồi hả?
Tài: Điên à… làm gì có. Tại tao có một xíu việc ở chỗ làm thêm.
Hoàng Kim: Thật không đó?
Tài: Nếu tao có bồ là cho tụi bây biết rồi. Chứ giấu làm gì?
Hoàng Kim: Oke coi như tao tin mày đó.
Trong khi hai đứa trên đang xì xào thì bàn dưới Khanh và Nhi đang ngủ vô tư. Chợt giảng viên bước xuống, theo quán tính Kim đưa tay xuống lay hai đứa kia dậy. Nhưng vô tình Kim đã nắm phải tay của Khanh. Kim quay xuống thấy mình nắm tay Khanh liền ngại ngùng rút tay lại.
Tối đó trong cơn ngủ say. Cơn mộng dục lại chiếm lấy Hoàng Kim. Trong cơn mơ, Hoàng Kim thấy mình đang quỳ dưới chân Khanh và liên tục bú mút cặc nó. Từng bên dái đều được Kim ân cần chăm sóc bằng những cái nút chùn chụt…
Khanh dịu dàng xoa đầu Kim và nói: Giá như mình là một đôi Kim nhỉ?
Câu nói chứa đầy sự tiếc nuối của hai con người đang âm thầm giành tình cảm cho nhau, nhưng duyên số không dành cho nhau.
Hoàng Kim lấy hết những tiếc nuối đó hóa thành sự cuồng nhiệt để bú cặc Khanh thật thỏa mãn. Con cặc to của Khanh cứ thế được Kim nuốt trọng vào cổ họng. Tay cô nàng xoa xoa bìu dái đang săn lại. Do kỹ năng quá điêu luyện, Khanh không muốn rút cặc khỏi chiếc miệng ấy. Khanh cứ thế mà nắc vào miệng rồi xuất tinh tràn trề cho Kim uống.
Tuy Khanh đã xuất tinh, nhưng Kim không muốn dừng lại chịu thiệt. Kim đẩy Khanh nằm xuống giường và tiếp tục bú mút đến khi con cặc ấy dần cứng lại một cách kỳ diệu. Lúc này đây chả cần Khanh bú lồn thì âm đạo Kim cũng đã lênh láng nước. Kim nhanh nhẹn leo lên người Khanh ngồi cắm cặc vào lồn cứ thế mà cưỡi. Hoàng Kim vừa nhún vừa cởi áo ra. Cặp vú to tròn bật ra nẩy theo từng nhịp nhún của cô nàng.
Khanh nhìn say mê đưa tay lên nắn nót. Se se hai đầu ti nho nhỏ Khanh nói: Nó đẹp quá, Khanh muốn nó là của Khanh mãi mãi.
Hoàng Kim khum người đút một bên vú vào miệng Khanh: Thế Khanh yêu Kim thì hãy bỏ Nhi đi.
Khanh lật Kim nằm xuống dưới. Nó vác chân Kim lên cổ, duỗi hai chân ra sau nó nắc Kim như đang hít đất: Lén lút thế này không vui sao Kim.
Hoàng Kim tự tay xoa bóp hai bầu vú trước mặt Khanh: Kim chỉ muốn làm chính thất. Lồn Kim không phải là cái bồn chứa miễn phí. Khanh hiểu chứ?
Khanh bỏ hai chân Kim xuống nó nằm úp mặt vào khe vú: Thật khó xử cho Khanh quá. Khanh bị say mê cơ thể này rồi.
Hoàng Kim xoa tóc Khanh: Thế thì hãy cho Kim lên đỉnh và cả được lên chính thất của Khanh đi.
Để chiều lòng. Khanh dập vào lồn Kim tới tấp. Kim sung sướng ôm siết lấy Khanh rên ư ử: Ư… aaaa… ư… ưmm… ư… ư… ư… Kim sắp lên… aaaaa…
Hai chân Kim kẹp vào mông Khanh rồi co người lên đỉnh.
Cả hai nằm thở hì hục.
Khi lấy lại được nhịp thở Khanh nói: Cho Kim lên đỉnh Khanh đã làm được, còn lên chính thất thì Kim đợi Khanh nhé!
Hoàng Kim giật mình tỉnh giấc sau câu nói đó. Kim nằm trên giường nở một nụ cười an ủi khi bên dưới là một cái lồn ướt đẫm.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro