Ba số phận

Phần 16

2024-08-05 16:45:30

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 16
Đêm hôm ấy tôi nằm mãi mà không ngủ được, chẳng phải vì lạ nhà mà vì con cặc trong quần nó cứ cương lên, hình ảnh cô Tuyết đầy khiêu gợi cứ lởn vởn trong đầu tôi làm cho thằng nhỏ nó cũng bị kích thích theo. Tôi dậy và mò vào trong nhà tắm đóng cửa lại giả vờ đi vệ sinh nhưng thực ra là tìm quần áo lót của cô Tuyết để thủ dâm, may quá vẫn còn nguyên mấy bộ quần áo cô thay ra từ chiều nhưng chưa giặt tôi bới trong đống quần áo ấy tìm được cái quần lót vẫn còn nguyên cả ít nước nhờn dưới đáy, tôi đưa lên mũi ngửi thấy mùi hơi ngai ngái nhưng rất gợi dục.

Một tay tôi cầm cái áo lót úp vào mặt hít lấy hít để mùi thơm của nước hoa lẫn mùi đàn bà, tay kia tôi cầm cái quần lót phủ lên dương vật rồi cứ thế sục, tôi tưởng tượng ra mình đang được địt cô Tuyết, đang được nhét cái dương vật nóng bỏng vào trong cái lồn đầy nước nhờn của cô, có lẽ là sướng lắm. Không biết ở trong buồng cô đang làm gì có khi cũng đang trần truồng quằn quại thủ dâm cũng nên.

Tôi cứ thế sục liên hồi, vừa sục vừa hít mùi thơm của áo lót, vừa rên ư ử gọi tên cô “Cô Tuyết ơi… sướng quá… a…” rồi bắn tinh trùng đầy vào quần lót của cô, xong việc tôi mới đi ngủ được.

Ngày hôm sau cũng diễn ra y như ngày hôm trước, buổi tối tôi cũng lên ngủ trông nhà cho cô đỡ sợ, hai cô cháu lại ngồi xem phim đến khuya xong mới đi ngủ. Tôi lại tiếp tục mò vào trong nhà tắm và thủ dâm với quần lót của cô, hôm nay cô tắm và lại thay bộ quần áo khác, tính cô Tuyết sạch sẽ nên hôm nào cũng tắm, quần áo thì rất thơm và quyến rũ làm cho tôi thủ dâm càng sướng. Với dáng người cơ thể cô như thế chắc chắn khi cởi quần áo ra sẽ rất đẹp và hấp dẫn, đêm ấy tôi lại xả tinh trùng một đống ra quần lót của cô.

Chú Hòa đi công tác về nên cho tôi nghỉ 2 ngày để về quê, lâu rồi tôi mới lại được về nhà, tôi vui lắm.

Xa nhà lâu ngày mới về, tôi đi trên đường quê mà thấy bồi hồi bởi mùi hương quen thuộc, mùi hương của đất, mùi của cây và mùi của những cánh đồng ngô xanh dào dạt. Thấy tôi về mẹ mừng lắm, nhìn ánh mắt mẹ ánh lên niềm hạnh phúc mà tôi cũng rưng rưng theo:

– Ở dưới ấy học hành thế nào con, có vất vả không?

– Không mẹ ạ, nhàn hơn đi làm đồng nhiều.

– Vậy ư?

– Vâng… con còn xin đi làm thêm nữa cơ.

– Làm gì?

– Con làm gạch, con xin vào làm thuê trong xưởng lò gạch.

– Thế thời gian đâu mà học hả con?

– Con sắp xếp được mà mẹ, làm ngoài giờ thôi.

Mẹ lại gần vuốt má tôi, sờ lên người tôi đứa con mới đi xa về, mẹ bảo:

– Nhìn con đen hơn nhưng mẹ thấy con ra ngoài rắn rỏi hơn trước.

– Vầng, con lớn hơn rồi mà.

– Ừ, ráng ra ngoài học hành cho tốt con nhớ.

– Mẹ yên tâm…

Buổi chiều, hôm nay cuối tuần Vy không phải đi học có lẽ em đang ở ngoài đồng, tôi hỏi thì mẹ bảo “Con Vy nó đang ở ngoài đồng, tội nghiệp con bé, đi học về cái là lại lo việc đồng áng ngay, nó là đứa ngoan ngoãn được cả người cả nết”, tôi hỏi mẹ Vy có hay sang chơi không, mẹ trả lời:

– Ngày nào nó chẳng sang, chẳng hôm nào nó quên cả, cứ hôm nào cuối tuần nó cũng qua hỏi “hôm nay anh Biển có về không?”

Tôi đi làm thêm được ít tiền, trước khi về tôi ra chợ mua cho mẹ tôi cái áo mới, mang về nhưng bà bảo vẫn còn nhiều áo mua làm gì, mẹ có đi đâu bao giờ đâu mà phải cần áo mới cho phí, rồi bà lại cất đi. Tôi cũng có mua chút quà sang biếu bà của Vy, còn riêng Vy tôi biết em thích học khối C và năm nay sẽ khi đại học nên tôi đã tìm mua cho em bộ sách ôn thi ĐH trên tỉnh, đó là món quà đầu tiên tôi tặng em khi đi học xa về và hy vọng rằng em sẽ thích nó.

Chiều muộn, tôi đang ở ngoài giếng thì nghe tiếng người nói chuyện bên nhà Vy, nghe cái tôi nhận ra ngay Vy đang hỏi bà quà của ai, bà bảo quà của anh Biển cho. Tôi chạy theo lối tắt qua vườn sang nhà em đúng lúc em cũng chạy sang nhà tôi, hai đứa gặp nhau ở góc vườn. Trời nhập nhoạng tối nhưng tôi vẫn nhìn rõ ánh mắt em ngấn lệ, em mặc bộ quần áo lao động lấm lem, quần xắn cao đến đầu gối vì vừa lội ruộng, em mới 18 đang là cô thôn nữ tuổi trăng tròn mà vất vả quá. Thấy tôi em lao đến ôm chầm lấy rồi cứ thế dựa vào vai tôi mà khóc.

– Sao thế em, sao lại khóc?

– Em nhớ anh, thương anh…

– Anh đi học chứ có đi đâu đâu, có phải làm gì vất vả đâu, em mới là người vất vả.

– Em chẳng sao, chỉ nhớ anh thôi.

Tôi nâng gương mặt đang đẫm lệ của em lên và khẽ lau đi những giọt nước mắt, tôi hôn lên đôi mắt em, hôn lên trán, lên má, lên môi em, tôi ôm em thật chặt vào trong lòng mình cho thỏa nỗi nhớ mong. Đột nhiên em đẩy tôi ra, em nhìn chằm chằm vào mặt tôi rồi hỏi:

– Anh làm gì mà đen thế, bêu nắng à.

– Đâu, anh vẫn thế.

– Em nhìn anh đen hơn trước.

– Vậy à?

– Vâng…

– Tối anh kể cho…

Buổi tối sau khi ăn cơm xong tôi mang cho em bộ sách ôn thi ĐH rồi lấy xe đạp đèo em đi chơi, tôi đèo em trên con đường gập ghềnh đầy trăng sáng, đi qua cả những ao sen thơm ngát hai bên đường, qua cả gốc cây gạo nhiều ma trong những câu chuyện kể, lên đê.

Trăng hôm nay sáng quá, ánh trăng soi sáng cả mặt sông lấp lánh, soi sáng những bãi ngô xanh đang phấp phới đám lá râu non, soi sáng cả gương mặt của cô thôn nữ xinh đẹp với hai má ửng hồng, nụ cười chúm chím.

– Anh bảo anh kể gì cho em cơ? – Em hồn nhiên hỏi.

– À, anh định kể chuyện anh đi học, nhưng giờ lại quên rồi.

– Hứ…

– Em dạo này học thế nào?

– Thì em chả kể trong thư cho anh rồi còn gì.

– Ừ, thế việc đồng em làm có mệt không?

– Không, cũng bình thường.

– Anh biết là em rất vất vả…

Tôi ôm em vào lòng, cảm xúc trong tôi lúc ấy là tình thương yêu đong đầy dành cho em, thương em lắm làm tôi nghẹn ngào.

– … anh thương em lắm.

Em ôm chặt lấy tôi, ngửa mặt lên để cho tôi hôn vào má, hôn lên trán rồi lên hôn lên môi em. Tình yêu của chúng tôi đơn sơ giản dị và trong sáng nhưng cũng ngọt ngào như ánh trăng đêm ấy.

– Cố lên em, năm nay thi đại học rồi cố gắng đỗ nhé, em định thi vào sư phạm đúng không?

– Vâng, em thi cao đẳng sư phạm thôi.

– Ừ.

– Nhưng mà anh ơi… – Em ngập ngừng hỏi.

– Sao em?

– Bà em ốm lắm, em sợ… nhỡ em có đi học thì làm gì có ai chăm sóc bà, ai nuôi bà?

– Em cứ cố gắng học thật tốt đi, việc đấy em không phải lo, anh sẽ cùng em…

Thực sự lúc ấy tôi rất thương em, tôi chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều khi nói tôi sẽ lo cho em, sẽ lo cho bà em, trong thâm tâm tôi đã muốn là người lo cho em suốt cả cuộc đời.

– Anh xin đi làm thêm rồi, anh sẽ có tiền, anh sẽ lo cho em, em cứ yên tâm.

– Anh đi làm thêm à? Làm gì?

– Anh làm ở lò gạch.

– Eo ơi, làm ở đấy vất vả lắm đấy em lạ gì.

– Anh thấy bình thường mà, ông chủ ở đấy cũng tốt, hằng tháng anh sẽ gửi tiền về để em lo cho bà, cho mẹ, để em yên tâm học thật tốt.

– Vâng…

Dưới ánh trăng, tôi và em đã hứa cùng quyết tâm, cùng nhau chăm chỉ lao động để chăm lo cho gia đình, và nuôi dưỡng cho tình yêu mới chớm nở của chúng tôi nữa.

Hết hai ngày nghỉ tôi lại xuống trường, lại tiếp tục những ngày vừa học vừa làm mà thời gian làm thì luôn nhiều hơn thời gian học. Tôi nhận ra mình hình như thích hợp với việc lao động chân tay hơn là đi học, càng ngày thời gian dành cho việc đến trường của tôi càng ít, mà thời gian ở ngoài bãi, trong lò gạch thì nhiều hơn.

Đợt này đang mùa cao điểm, gạch sản xuất ra không đủ bán, ra lò mẻ nào hết sạch mẻ đấy nên mọi người phải làm việc hết công xuất, đổi lại thu nhập tốt hơn. Chú Hòa và cô Tuyết thì càng ngày càng tin tưởng và giao cho tôi nhiều việc hơn, tôi bây giờ như người thân trong gia đình, suốt ngày được chú Hòa gọi lên ăn cơm uống rượu. Có hôm uống say tôi ngủ luôn dưới gian trái nhà chú.

Hôm nay cũng thế, gần đến cuối tháng nên cô Tuyết trổ tài nấu một nồi “rượu mận” thơm lừng cả bếp, ngay từ chiều chú Hòa đã bảo tôi với mấy người nữa tối nay ở lại nhà chú liên hoan, mai bốc hàng đi tận công trình Hà nội, đợt này chú đi 3 ngày, như thế có nghĩa là tôi cũng sẽ lên trông nhà giúp chú 2 đêm.

Thịt chó thì đương nhiên có rượu rồi, mấy anh em chú cháu uống say bí tỉ, nhất là chú Hòa có cái bình rượu thuốc đục như nước vối chả biết uống vào mùi vị ra làm sao mà thấy say nằm luôn ra nhà ngủ ruồi đậu lên mặt không thèm đuổi. Oánh chén xong mọi người về hết còn lại mỗi tôi, cô Tuyết và chú Hòa thì đang nằm thẳng cẳng giữa nhà ngáy khò khò.

Tôi uống cũng nhiều, chắc cũng chẳng về nổi phòng nữa nhưng cũng không đến nỗi say như thằng chết rồi, chẳng hiểu sao lúc ấy đi liêu siêu mà vẫn cùng cô Tuyết dìu chú Hòa vào trong buồng được, tôi còn nhớ thả chú Hòa đến bịch một cái lên giường mà chú vẫn khò khò không biết gì, tôi đi được ra ghế thì cũng chóng mặt ngã huỵch ra đấy cứ thế ngủ. Tôi khi ngủ tôi vẫn thấy lơ mơ cô Tuyết đi lại dọn dẹp một hồi, sau đó thấy có ai vừa lay lay mình vừa gọi “Biển ơi… Biển”

Đấy là cô Tuyết, lúc ấy chắc cũng muộn lắm rồi tôi đã ngủ được một giấc ngon lành nên cũng bớt say đi chút, cô Tuyết sau khi dọn dẹp xong xuôi có lẽ còn đi tắm nữa vì lúc cô ngồi cạnh ghế lay người tôi thì tôi thấy lờ mờ cô mặc bộ quần áo ngủ ở nhà, người thì thơm lừng toàn mùi xà phòng với cả mùi nước hoa làm tôi có cảm giác như bị lạc vào động tiên ấy mặc dù người tôi lúc ấy vẫn đầy mùi rượu.

Cô Tuyết lay người tôi mấy cái rồi lẩm bẩm “thằng này chắc say rồi…” Tôi đã tỉnh một chút mặc dù vẫn buồn ngủ nên cứ nằm im thế chẳng dậy, mùi nước hoa từ người cô tỏa ra thơm quá nên tôi cứ muốn thưởng thức, chả mấy khi lại gần cô Tuyết đến thế, tôi nhắm mắt nhưng vẫn cảm nhận được cô Tuyết đang nhìn mình, cái áo sơ mi tôi mặc có 4 cúc thì lúc uống rượu bung đến 3 bây giờ chỉ còn có một, tôi cảm nhận bàn tay cô Tuyết khẽ đặt lên vai tôi, cô lại gọi ”

Biển ơi… “, không thấy động tĩnh gì chắc cô nghĩ tôi ngủ say lắm rồi nên khẽ cởi nốt chiếc cúc áo tôi ra, tôi khoác cái áo trên người nằm dưới ghế không khác gì đang cởi trần, đôi ngực nở nang vạm vỡ của tôi phập phồng theo nhịp thở trong tiếng hồi hộp của cô ngay bên cạnh. Cô càng lúc càng sát vào tôi, bàn tay cô từ vai cô chuyển dần xuống xoa lên ngực tôi, mát lạnh êm ái và dễ chịu vô cùng đúng là bàn tay đàn bà, cô đưa ngón tay lên khẽ xoa xoa vào đầu ti trên ngực làm tôi buồn và khẽ cựa mình, nghe thấy cô bảo” nào đi vào giường ngủ… uống cho lắm vào”

Cô thốc tay qua lưng tôi, mặt cô áp vào ngực tôi để nâng tôi dậy, cô muốn dìu tôi đi ra cái giường ở dưới gian trái, chao ôi lúc ấy cơ thể cô cọ xát vào người tôi, mùi tóc cô rồi mùi nước hoa nữa thơm điếc cả mũi, tôi cũng theo phản xạ vòng tay qua ôm lấy cô rồi giả vờ lảo đảo đi về phía giường. Đến nơi, cô khẽ cúi xuống để hạ cho tôi nằm xuống giường nhưng tôi vẫn ôm chặt cô thành ra cô bị ngã ra giường trước còn tôi nằm đè lên. Tôi lúc ấy mặc áo mà như cởi trần, tôi nằm đè lên người cô mới biết cô cũng không mặc áo ngực, cặp vú đẫy đà của cô bị ngực tôi đề lên, mềm mại và sung sướng làm tôi cứng hết cả chim.

Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ba số phận

Số ký tự: 0