Phần 9
2024-07-27 23:23:49
Kỳ nghỉ hè cũng tới, Kiều Thanh dù rất muốn ở lại Hà Nội làm thêm, nhưng cha cô hồi này dù đã cố thử cai nghiện vài lần nhưng không xong. Cô quyết tâm về giúp cho cha mình tránh xa được cái chất trắng ác độc kia.
Nằm trong vòng tay Hoàng Nam, Kiều Thanh nói.
– Hè này em phải về quê giúp bố cai nghiện, anh ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ.
Hoàng Nam nghe vậy liền hỏi.
– Thế em đã chuẩn bị cho bố những thuốc cai nghiện chưa.
– Dạ có một chút rồi anh ạ.
– Anh có anh bạn làm ở trung tâm cai nghiện có vài loại thuốc hay để anh dẫn em đến tư vấn thêm, có gì thiếu tiền anh sẽ chi cho đừng ngại.
– Anh tốt với em quá.
Nhìn dáng vẻ yếu đuối của Kiều Thanh bỗng nhiên Hoàng Nam nảy ra một ý định.
– Mà thiếu bàn tay một người đàn ông anh sợ em và mẹ không đủ sức giúp bố em cai nghiện thành công. Thôi để anh thu xếp công việc về giúp em một thời gian.
– Nhưng như vậy em thấy có gì đó không ổn.
– Không cần ngại, cứ giới thiệu anh là một người bạn làm bác sĩ cai nghiện, được em thuê về giúp gia đình.
… Bạn đang đọc truyện Âm mưu và dục vọng tại nguồn: http://bimdep.vip/am-muu-va-duc-vong/
Sớm tinh sương, những mạng nhện trên đầu những ngọn lúa đẫm những hạt sương, ánh nắng ban mai chiếu vào đó như ngàn vạn hạt ngọc lấp lánh. Gió mát buổi sớm, thi nhau lướt trên mặt anh. Về quê buổi sớm thật trong lành.
– Ba, mẹ. Kiều Thanh hét lên sung sướng khi nhìn thấy hai người từ xa.
– Con đã về rồi đấy à, mẹ mong con mãi. Mà ai đây.
– Bố, mẹ con xin giới thiệu, đây là Hoàng Nam, một bác sĩ cai nghiện. Con mời anh ấy về giúp bố một thời gian.
– Cậu là bác sĩ cai nghiện.
Bác gái hỏi Hoàng Nam một cách đầy vui vẻ.
Hoàng Nam gật đầu và đưa ra một bọc thuốc cai nghiện và thuốc bổ mà anh mua được. Anh quay sang hỏi bác trai.
– Bác trai bác có quyết tâm không, nếu quyết tâm cháu sẽ giúp.
– Cậu đã giúp gia đình tôi vậy mà tôi còn từ chối thì có mặt mũi nào, tôi đã quyết tâm.
Những ngày đầu quả thực là vô cùng vất vả, những lúc lên cơn, bác trai còn khỏe hơn cả Hoàng Nam, không có một câu chửi tục tĩu nào mà Hoàng Nam chưa bị nghe chửi. Có những lúc hết cơn nghiện mà nhiều khi Hoàng Nam và bác trai vẫn tựa như quân thù quân hằn với nhau. Đỉnh điểm nhất là cố lần bác trai còn cầm cả chiếc dao bầu lên doạ anh. Lần đó nhờ cái ván gỗ mà anh mới chế trụ được bác trai. Rồi hết nổi khùng lại đến đòn van xin, van vỉ, lạy lục của bác trai mà Hoàng Nam vẫn trơ ra như người đá. Có lúc yếu lòng, bác gái van xin, nhưng như một hung thần, Hàng Nam tựa như không quen.
Hai tháng liền, mặc cho mẹ con Kiều Thanh sợ hãi, mặc cho bố Kiều Thanh chửi bới, Hoàng Nam đã thành công cai nghiện cho bác trai.
– Hai tháng bác đã cai được rồi, nhưng tái cai nghiện là rất dễ, từ giờ bác đừng thử thêm một lần nào nữa, dù có lên cơn thèm lại.
Quay sang bác gái anh tiếp tục.
– Cả bác gái nữa, tương lai của gia đình bây giờ cũng một phần nằm trong tay bác, dù bác trai có như thế nào xin bác cũng can trường và vững vàng.
Bác gái gật đầu.
– Hai tháng nay cậu đã chỉ cho tôi rất nhiều, cậu yên tâm.
Bác trai bên cạnh cũng xúc động nói.
– Cậu yên tâm, đến nước này tôi mà còn nghiện nữa thì con chó cũng không bằng. Ân đức của cậu, cả nhà tôi chẳng bao giờ dám quên.
– Ơn huệ gì bác. Bác vẫn cần nhớ uống thuốc chống tái nghiện một thời gian nữa đó. Còn cuối cùng vẫn phải dựa vào nghị lực của mình nữa.
Anh cười, một nụ cười rạng rỡ.
… Bạn đang đọc truyện Âm mưu và dục vọng tại nguồn: http://bimdep.vip/am-muu-va-duc-vong/
Trên đường lên Hà Nội, Kiều Thanh vô cùng vui vẻ. Nụ cười của cô luôn thường trực trên môi.
– Em sẽ mãi không trả hết ơn huệ của anh. Em biết anh rất bận, lương cũng rất cao, thế mà lại còn môi giới kiếm ngoài nữa, thế mà chịu bỏ về quê tận hai tháng.
– Ơn huệ gì, bám sàn nhiều có khi lại lỗ ấy chứ, mà anh nhịn hai tháng thèm lắm rồi, tối nay anh cho em biết mùi.
Mặt Kiều Thanh đỏ gay, nàng tinh quái nói.
– Em chả sợ.
Nghe vậy Hoàng Nam không đáp lại nhưng sự thèm muốn lại âm ỉ theo anh suốt quãng đường dài hôm đó.
Về đến phòng, Hoàng Nam lao vào Kiều Thanh như hổ đói, ăn quen mà phải chịu nhịn lâu ngày anh đã vô cùng bức xúc, nhất là thỉnh thoảng xuống chuồng heo hay sau nhà sờ trộm nàng một cái nhưng vẫn không thể thỏa mãn được. Căn nhà của gia đình Kiều Thanh bé tí, bị người khác trông thấy thì còn gì là thể diện nên Hoàng Nam chẳng dám hỗn hào. Những ngày đó dù mót và thèm lắm nhưng lý trí của anh vẫn đủ đè nén cơn thèm muốn dâng lên cùng cực quá độ. Lúc này Hoàng Nam lập tức gục đầu vào khe ngực gợi cảm của Kiều Thanh.
– Từ từ đi tắm đã anh.
Kiều Thanh nũng nịu.
– Được, tắm chung nhé.
– Anh xấu lắm, nhưng….. được.
Nhanh như cắt, Hoàng Nam lột bỏ toàn bộ quần áo trên người anh, và cả người Kiều Thanh, cu anh đã cứng ngắc vì thèm muốn. Vừa đặt lên môi nàng một nụ hôn, anh bế nàng vào nhà tắm.
– Từ từ nào đã anh.
Kiều Thanh lên tiếng, nhưng Hoàng Nam không thèm chú ý môi anh vẫn hôn nàng say đắm.
– Đừng vội, để em làm anh sướng đã.
Nghe Kiều Thanh nói vậy, Hoàng Nam dừng ngay lại và tò mò nhìn nàng.
Bẽn lẽn Kiều Thanh cầm lấy con cặc thẳng đứng nỏng hổi của Hoàng Nam, rồi để mặc cho anh ngạc nhiên, nàng đỏ mặt, hai tay vẫn vuốt ve lên khúc gân cứng ngắc và nóng hổi đó, được một lúc, lấy can đảm, hai mắt nhắm hờ, Kiều Thanh cúi người xuống hôn và ngậm lấy đầu khấc bóng lưỡng đó. Nhìn đôi môi xinh đẹp hôn lên cậu bé của mình, Hoàng Nam không còn gì diễn tả nổi cảm xúc nữa.
– Ư. – Hoàng Nam rên lên.
Kiều Thanh nhả cái đầu khấc đỏ hồng ra khỏi đôi môi xinh xắn của cô, ngẩng lên quan tâm cô hỏi.
– Anh đau à.
– Không không, rất thoải mái, em cứ tiếp đi.
Hoàng Nam dâm đãng nói.
Hôn thêm một lúc, Kiều Thanh nhả cậu bé ra và nói gấp.
– Em muốn rồi.
Kiều chế cơn bức bối thiêu đốt, Hoàng Nam nói.
– Đợi anh chút, xong ngay đây.
Hoàng Nam lấy nước nóng xịt vào buồi, và lấy khăn lau khô, anh hiểu rằng khẩu dâm có thể gây viêm nhiễm cho phụ nữ, làm xong để Kiều Thanh chống tay vào lavabô, từ phía sau Hoàng Nam liên tục thúc những cú từ nhẹ đến thật mạnh vào người cô, Kiều Thanh chỉ biết rên rỉ lên đáp trả.
– Ư ư ư, sướng lắm anh ơi …
Âm thanh dụ hoặc phát ra từ đôi môi tuyệt mỹ của Kiều Thanh càng làm cho Hoàng Nam sung hơn. Tiếng da thịt va chạm vào nhau phành phạch phát ra đầy khoái cảm. Tiếng rên rỉ vang đầy phòng tắm.
– Anh không chịu được nữa rồi.
Hoàng Nam cong người ôm ghì lấy mông Kiều Thanh, luồng tinh trùng như dòng nước lũ phóng mạnh vào người Kiều Thanh, Kiều Thanh co người rút lấy từng giọt từng giọt từ Hoàng Nam.
Hoàng Nam đã rút buồi ra, tinh trùng và dâm thuỷ lúc này chảy dài từ háng xuống tới bắp chân trắng nõn của Kiều Thanh. Nàng vội lườn anh, phụng phịu.
– Gì mà nhiều thế.
– Thì hai tháng nhịn thì gì mà không nhiều.
– Đã bảo là xuất ra ngoài, thế mà lại.
– Thì lúc đấy chẳng phải em cũng rút lấy rút để từng giọt đấy sao.
Hoàng Nam cười và trêu.
Kiều Thanh đỏ mặt hờn.
– Anh thật xấu.
Hoàng Nam láu cá trêu.
– Tại sao anh lại xấu.
– Ai biểu bắt nạt em.
– Hì hì đâu có, mà sao em biết kiểu hôn cậu bé vậy.
Mặt ửng đỏ, Kiều Thanh cúi đầu nói.
– Bọn con gái lúc nói chuyện có đứa lôi ra chuyện này, chúng kêu đàn ông cũng thích như thế, lúc đầu em nghe thì sợ lắm. Nhưng hôm nay chẳng hiểu sao lại chiều anh nữa không biết, lần sau không làm thế nữa đâu.
– Đừng lần sau lại thế nữa nhé, nhưng khẩu dâm rất dễ viêm nhiễm âm đạo, nên anh sẽ chỉ bắt em khẩu dâm khi tắm thôi.
– Không em không chịu nữa đâu.
Nhìn thái độ đáng yêu của Kiều Thanh. Hoàng Nam hưng phấn thì thầm vào tai Kiều Thanh.
– Anh lại muốn nữa rồi nè.
– A.
Kiều Thanh chỉ kịp kêu lên, con cặc ấm nóng bóng nhẫy ngạo nghễ đã lại chui thẳng vào người cô.
– Vào giường đã anh.
Kiều thanh rên rỉ.
Hoàng Nam đành dìm lại ham muốn và rút trường thương ra.
Kiều Thanh lườm mát xuống trường thương vĩ đại của Hoàng Nam, để Hoàng Nam sửng sốt, nàng liền liều lĩnh cầm cậu bé còn đang ướt nhẹp, vừa lôi nàng vừa nói.
– Vào giường nhé bé yêu.
Và cô cầm nó dắt anh vào trong giường.
Lúc này trên giường lại một trận kịch chiến bắt đầu. Lần này không thô bạo như lần trước, như một bản xô nát êm ái, Hoàng Nam ngoáy ngoáy buồi trong lỗ lồn của Kiều Thanh, lúc nhanh lúc chậm làm nàng chỉ biết rung lên vì sung sướng.
– Em muốn cưỡi anh… – Cô hổn hển không chịu nổi cái tiết tấu của anh dành cho mình.
Hoàng Nam cười, lần đầu tiên Kiều Thanh đòi quyền lên trên như vậy. Nhường cho nàng thế thượng phong. Ở bên dưới, Hoàng Nam lúc này tha hồ nhào nặn đôi bầu ngực tròn trĩnh, hai trái tuyết lê rắn chắc, đầy dặn rung lên như muốn đâm thủng bàn tay anh, cùng với phía dưới hưởng thụ hương vị phi nước đại từ Kiều Thanh khiến Hoàng Nam ngất ngây vì sung sướng. Chưa bao giờ Hoàng Nam lại thấy Kiều Thanh lại bùng nổ như vậy. Đầy nhiệt tình và khao khát ham muốn đến tận cùng.
– Ư ư ư.
Kiều Thanh để mặc tiếng kêu thật to của mình vang vọng khắp phòng. Những âm thanh sung sướng hòa với nhau đưa hai người càng lúc càng lên cao trào của sự sung sướng.
– Nam ơi em sắp ra rồi.
Kiều Thanh hổn hển.
Ôm chặt lấy Kiều Thanh, Hoàng Nam cảm nhận thấy từng cơn co giật của Kiều Thanh. Sau đó anh vuốt ve xoa tấm lưng ong và bờ mông cong vút trắng nõn của nàng. Và càng thúc sâu cậu bé vào lấp đầy sự thỏa mãn bên trong nàng.
– Em xin lỗi.
Kiều Thanh lên tiếng.
– Sao mà xin lỗi chứ.
Hoàng Nam ngạc nhiên hỏi.
– Anh chưa xuất tinh mà em đã không còn sức chiến đấu nữa.
Hoàng Nam mỉm cười và nói.
– Anh đã thoả mãn trước đó rồi, ngốc à.
– Vậy thì lần sau em sẽ lại về trước, mặc anh ở lại.
Kiều Thanh lém lỉnh.
– Bốp.
Vỗ tay lên đôi mông căng mẩy của Kiều Thanh, Hoàng Nam giả bộ nghiêm nghị nói.
– Hư này.
– Cứ hư đấy.
Nói xong với khuôn mặt đầy hạnh phúc, Kiều Thanh rúc vào ngực Hoàng Nam và ngủ thiếp đi. Trong cơn mơ cô thấy cô và Hoàng Nam dẫn một đứa bé thật dễ thương, trong giấc mơ sự hạnh phúc trào dâng, miệng cô cười đầy hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: BimDep.Pro